Ngày đẩu tiên con đi học
Cảm giác lần đầu tiên đưa con đến trường chắc chẳng bao giờ m quên. Hồi hộp có, lo lắng có, thương con chỉ muốn khóc mà thôi. Nhưng thời gian đâu có chờ đợi ai, con phải đi học, con phải trưởng thành thôi.
Vào tới cổng trường, không phải tiếng vui đùa của các con khi đến trường. Những gì mẹ thấy và nghe được là nước mắt, tiếng khóc thét của các con. Thương lắm, những đứa trẻ như gà lạc Mẹ, giãy dụa trong vòng tay cô giáo. Ngăn làm sao được nhưng dòng nước mắt ấy chứ...rồi mai con sẽ quen hơn thôi mà.
Cũng may mắn hơn là Bông của Mẹ mạnh dạn hơn tí xíu, bởi con thường đi chơi với các chị còn ngủ ở nhà chị mà quên cả Mẹ cơ mà. Con không khóc, chỉ mếu máo khi các bạn khóc quá nhiều, lén nép sau cảnh cửa nhìn con. Mặt con buồn rười rượu, nhìn về phía cửa để tìm Mẹ trong đám đông ngoài kia. Nhưng làm sao con thấy được...rồi sẽ qua cả thôi, tôi tự nhủ với bản thân mình như thế.
Hôm nay là ngày thứ hai, con đã quen với lớp, với cô giáo hơn 1 tí xiu rồi. Mệ đến đón con chạy đến ôm mẹ chứ không phải nằm xoài ra sàn nhà như hôm qua nữa. Mỗi ngày quen hơn 1 xíu, rồi con sẽ thích đi học hơn ở nhà với mẹ thôi. Chỉ mong con của mẹ thật ngoan, nghe lời cô giáo con nhé.
Giờ này con đã ngủ ngoan, con rất thích nằm ngủ với em. Đi học về là ôm em , thơm em ...thương các con lắm, 2 thiên thần của Mẹ😘😘😘
4 7
Thảo luận