Nghĩ mãi mới ra tại sao mình lại có cảm xúc tiêu cực đến vậy … từ hôm qua giờ mình cứ buồn mãi , chả mình thấy c gái mình rẽ qua nhà chơi , c ấy có thể la cà đến chiều luôn , bữa cơm c ấy gọi cho ck vì thấy cuộc gọi nhỡ , c ấy bảo với ck , e đi tét cô vít tiện e rẽ ngoại chơi ăn cơm luôn rồi, quên ko gọi cho anh . Xong ! Mình nghe mà há hốc mồm . Bởi vì mình thấy bản thân mình trái ngược quá , đi đâu cũng vọi vội vàng vàng đi về . Sợ ck ở nhà trông con sẽ cáu , sợ mẹ ck sẽ khó chịu … mình cứ giục chị gái nhanh nhanh về đi , đi nhu này mẹ ck ko mắng à ? Ck ko nói gì à ?? Chị bảo Ô HAY ! ai cũng có tự do riêng chứ có gì mà chửi.
Tự nhiên thây buồn cho bản thân , ck mình , mẹ ck mình đã biến mình thành ô xin từ lúc nào mà mình ko hay biết. Mỗi lần đi đâu mình khúm núm xin phép ko khác gì cầm giấy xin nghỉ đưa cho ca trưởng ký .thật sự rất ghét cảm giác mất tự do như vậy , có phải lúc nào bà cũng vui vẻ cho đi đâu , bà có cho đi thì bà chỉnh “ lần sau đi đâu thì phải nói , bố mẹ cho phép con đi đằng này , đằng kia , xin phép mẹ thì phải xin phép cả bố nữa , chứ không phải thông báo mai con về ngoại có việc “ ừ . Từ lần sau đi mình toàn phải xin phép. Cho phép mới đc đi . Mẹ ko cho đi mẹ sẽ nói “ tao không đồng ý. Thế là ngậm ngùi . Giờ đây mình hối hận . Thực sự hối hận vì lấy ck sớm quá .
0 5
Thảo luận