Tối 29 tết nhà nhà người người chắc đang sum vầy bên gia đình của mình. Riêng tôi nằm ôm đứa con thơ cô đơn trong gd chồng. Tết nhất chồng cũng ko được ở nhà để sum vầy. Thương khiếp làm dâu
3 năm làm dâu, 2 cái tết đầu chưa có con nên còn phụ này phụ kia. Mọi thứ rất vui vẻ êm ấm, đến năm thứ 3 ôm đứa con thơ 10 tháng tuổi thì làm dc gì. Ko làm dc gì thì bị nói làm biếng, làm biếng thấy sợ. Có phòng riêng nhưng ko thể ra vào tự nhiên vì phòng riêng trên lầu. Sợ con dâu lên lầu trốn việc, bắt để cháu ngủ võng dưới nhà. Ngày 27, 28 tết cty tôi chưa được nghỉ tôi phải ẵm con lên cty vì ông bà nói trông cháu ko có chuẩn bị tết dc. Tôi vẫn vui vẻ ôm con đi cho ông bà rảnh tay. Ngày 28 tôi ko ẵm con theo nữa mà chấp nhận nghỉ ko phép ở nhà và hỗ trợ cty online. Vừa trông con vừa làm việc cty nhưng bị nói làm làm biếng, ko phụ mẹ chồng. Trong khi nhà có 2 đứa cháu gái 20 tuổi, vợ chồng chú thím. Chồng tôi đi làm xuyên tết, ông bà còn bắt tôi phụ gì nữa. Nước mắt chảy ròng ròng. Ai thấu, thương con thương chồng. Mai tết, đào tết, hoa chưng tết đều chờ chồng tôi đi thuê, con trai út ông bà làm dc gì vẫn cưng vợ chồng họ như trứng. Trong khi con nó lớn hơn con mình. Trời xanh có thấu ko, sao ông bà đối xử bất công quá vậy. Kiếp này tôi gọi ông bà là ba mẹ nhưng ông bà chẳng bao giờ xem tôi là thành viên trong nhà, chỉ là thêm 1 đứa giúp việc không hơn ko kém. Tôi tin ông trời có mắt, để xem cuối đời ông bà có thảnh thơi ko
2 12
Thảo luận