THẮC MẮC

Cảm thấy muốn chết đi, trong đầu hiện lên hình ảnh một cái chết có phải chứng trầm cảm hay rối loạn cảm xúc không?

Năm nay tôi 17 tuổi là nữ, từ nhỏ ba mẹ li hôn và nhìn thấy cảnh bố đánh đập mẹ. Bố mẹ li hôn khi tôi mới 5 tuổi và tôi sống với bà nội. Khi lớn lên tôi luôn không thích những lời mắng chửi quá đáng của bà, lúc nhỏ tôi có thể chịu đựng được nhưng khi trưởng thành tôi đã bắt đầu cãi lại và nói nhưng câu cực kì cay độc. Có lần bà đánh tôi, tôi đã không tự chủ được và cầm dao định chém bà, nhưng một người hàng xóm đã ngăn tôi lại. Lúc ấy tôi mới chợt tỉnh rằng mình sao lại làm như vậy. Càng lớn tôi càng hay cáu gắt, mỗi khi cáu gắt tôi thường ném những thứ xung quanh mình, đập đầu vào tường hoặc đấm mạnh tay vào tường. Tôi còn có một người bạn, tôi không biết là mình thích chơi với bạn ấy hay là không nữa. Mỗi khi chơi với nhau bạn ấy luôn kiểu ra lệnh cho tôi và luôn bắt những người khác đồng tình ý kiến hay sở thích của bạn ấy. Nhiều khi tôi phát điên nổi giận nhưng tôi lại không muốn to tiếng, nhưng bạn ấy bất chấp kể cả ở chỗ đông người mà mắng chửi tôi nhưng tôi cố nhịn để không gây ra xung đột. Càng về sau tôi càng có ý định muốn đánh bạn ấy cho tới khi bạn ấy cầu xin tôi. Mỗi khi tôi cãi nhau với bà nội hay với bố tôi, tôi sẽ có những suy nghĩ tự tử như treo cổ ở giữa nhà để sáng mai bà tôi dậy sẽ sợ hãi, hối hận vì sao lại không đối tốt với tôi. Tôi sẽ viết thêm một bức di thư nói về sự hận thù của tôi với bà, nói về những cái mà gia đình tôi đem lại sự uất ức cho tôi. Tôi muốn họ sợ hãi và hối hận cả đời. Hôm nay chẳng hạn tôi và bố tôi cãi nhau, bố đã lấy chân và tay đánh vào đầu tôi. Tôi đã điên cuồng gào lên, hét lên rằng ông ấy không có quyền đánh tôi, ông ta không nuôi tôi thì không được đánh tôi và bố tôi cũng nói là tôi chẳng phải con ông. Mẹ kế của tôi và 1 cô hàng xóm can bố tôi lại. Tôi khóc, tôi gào lên hết sức hét vào mặt ông ta, rồi tiếng khóc của tôi chuyển thành những tiếng cười. Tôi vừa cười vừa vò tóc rồi lại lấy tay đấm thùm thụp vào ngực mình, hai bàn chân thì vò vào nhau. Lúc đó tôi cảm thấy muốn chết đi, trong đầu hiện lên những hình ảnh những chi tiết sẽ được đề ra cho một cái chết. Rồi tôi lại nghĩ tới cảnh tôi giết ông ta, nó làm tôi thoả mãn vô cùng. Xong khi tôi nằm trên giường và không còn khóc nữa nhưng những suy nghĩ cầm kéo hay dao đâm vào người ông ta vẫn lặp đi lặp lại. Bỗng nhiên tôi lại nghĩ tới ông nội đã chết của tôi. Người duy nhất mà tôi cho là yêu thương chưa bao giờ mắng chửi tôi. Tôi muốn ông mang tôi theo, đừng cho tôi sống như thế này nữa, cái chết mới là sự giải thoát duy nhất cho tôi. Tôi mong bác sĩ hay ai đó hãy giải thích giúp tôi sao lại vậy, đó có phải chứng trầm cảm hay rối loạn cảm xúc không?

Tư vấn

Chào bạn!
Khi đọc thư của bạn tôi thấy có gì đó nhói đau trong lồng ngực, thực sự cảm thông với những bất hạnh mà bạn đã trải qua. Tuy nhiên hãy nhìn nhận lại một chút, tại sao bà nội và bố lại đối xử tệ bạc với bạn như vậy, phải chăng còn do cách cư xử của bạn với họ nữa. Hãy thử nhẹ nhàng, hãy thử tình cảm, hãy thử đối xử tốt với họ xem sao, tôi không tin ai nỡ đánh đập, chửi bới một đứa con, một đứa cháu ngoan ngoãn khi bản thân nó đã phải chịu quá nhiều bất hạnh rồi. Tôi không thấy bạn nhắc đến mẹ, nếu thực sự cuộc sống bên bà và bố quá bế tắc với bạn, hãy tìm sự giúp đỡ của mẹ nhé. Về khía cạnh bệnh lý, xin chia sẻ với bạn như sau: để tự xác định xem mình có các triệu chứng trầm cảm hay không, hãy trả lời câu hỏi sau một cách trung thực, thẳng thắn:
- Khó ngủ, ngủ ít, thức dậy sớm hoặc ngủ nhiều.
- Cảm giác mệt mỏi hoặc mất năng lượng, mất sinh lực, uể oải.
- Ăn mất ngon, ăn ít hoặc ăn quá nhiều.
- Mất thú vị, hứng thú hoặc mất quan tâm trong sinh hoạt, công việc hoặc giải trí.
- Cảm giác buồn rầu, buồn bã hoặc bực bội khó chịu.
- Có ý nghĩ chán nản, buông xuôi, bỏ mặc bản thân hoặc gia đình, ý nghĩ tự cho mình không xứng đáng hoặc tự buộc tội bản thân.
- Khó khăn khi tập trung vào việc gì đó, chẳng hạn khi đọc báo hoặc xem truyền hình.
- Cảm giác bứt rứt, bồn chồn, đứng ngồi không yên, lo lắng hơn bình thường. Đặc biệt có ý nghĩ muốn chết, muốn gây thương tích cho mình hoặc không bằng lòng với cuộc sống.
Thường xuyên lo lắng về những rối loạn trong cơ thể của mình (nhức đầu, đau bụng, đau ngực, đánh trống ngực, nôn, đổ mồ hôi, đau cơ...).
Nếu có 5 hoặc nhiều hơn các triệu chứng trên thường xuyên xuất hiện trong 2 tuần liên tiếp, có thể bạn đã bị trầm cảm. Thực tế cho thấy, trầm cảm nếu không được phát hiện điều trị đúng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Mong những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn!