THẮC MẮC

Tư vấn tâm lý

Cháu sắp 18 tuổi, vừa trải qua kì thi thpt quốc gia ạ. Từ trước khi kì thi, cháu với bố mẹ đã có những khoảng cách, cháu mệt mỏi chuyện học rồi thêm về nhà gặp bố mẹ cứ nói là cháu lo chơi suốt ngày chơi bời không lo học, trong khi đó sáng nào cháu cũng đi học bài với bạn từ sáng tới chiều, cháu có giải thích mà ba mẹ cứ nói châu như vậy riết cháu không muốn nói. Rồi cháu quen bạn kia trong năm lớp 12, tụi cháu quen nhau không có gì không lành mạnh hết mà ba mẹ cháu cú tỏ thái độ không thích bạn đó, cháu đi với bạn đó thì khó chịu với cháu. Xong cứ nói hoài những vấn đề tình dục cứ lo là cháu hư hỏng có thai. Cháu đã giải thích với ba mẹ là bây giờ khác hồi đó cái vấn đề đó nó cũng có hướng suy nghĩ khác với lại bâyh tụi cháu được tiếp xúc có cơ hội học và tìm tòi những vấn đề đó nên tụi cháu biết phải bảo vệ mình như thế nào. Mà cứ mỗi lần nhu vậy mẹ lại cọc lên và nói khôn quá ha gì cũng cãi muốn làm gì thì làm. Bạn đó biết ba mẹ châu không thích bạn đó nên bạn cũng cố gắng, đưa đón cháu đi học bạn không ngại xa qua chở cháu đi, học bài bạn kèm cháu học, những ngày gần thi cháu ở nhà học bạn qua ngồi với cháu,. Vậy mà ba mẹ cứ có thái độ và suy nghĩ không thích bạn cháu có hỏi tại sao thì ba bảo ba nhìn ba không thích, ba thấy không tốt. Trong khi ba chưa tiếp xúc với bạn cháu ba giờ. Cháu cố gắng vì ba mẹ mà ba mẹ cứ nhìn vô những khuyết điểm của cháu, hồi đó nhà cháu có ng giúp việc nên việc cơm nướ dọn dẹp mẹ cháu cũng đỡ, nhưng cô đó không làm nữa gần 2 tháng nay, châu biết mẹ đi làm mệt nên ở nhà cháu cố nấu ăn cho ba cho em, mọi người ăn xong cháu đợi rửa bát rồi tối ăn cháu đợi ăn cơm với gđinh xong cháu mới đi chơi, cháu thấy xung quanh bạn bè cháu bây giờ đã vô đh ba mẹ các bạn thoáng, cho thoải mái còn ba mẹ cháu không như vậy, đi chơi 10h về. Cháu cũng sợ ba mẹ lo nên không bao giơg cháu về trễ hơn cả, nhưng có những hôm cháu nhắm về trễ hơn 10h xíu thì cháu đều nhắn mẹ trước bảo mẹ đừng lo yên tâm đi ngủ đi chú không phải đi rồi im im mà những hôm đó cũng không tới 10:30. Rồi cháu đang có kế hoạch bán đồ để kiếm thêm tiền, cháu không muốn dùng tiền ba mẹ nữa vì cháu biét ba mẹ cũng không dư dả gì, với lại cháu nghĩ tới tương lai sau của cháu nên cháu cảng quyết tâm phải làm tới nơi tới chốn để chứng minh cho ba mẹ cháu thấy. Cháu bận đi trưa nắng lấy đồ chỗ này chỗ kia, đi từ sáng đến đâu chièu không hề đi chơi, còn hôm nào cháu không đi thì cháu đều ở nhà nấu cơm cho bame trưa đi làm về ăn rồi tranh thủ nghỉ chiều đi làm tiếp. Vậy mà trong mắt ba mẹ cháu không biết quan tâm đến ai ngoài cháu, cháu ích kỉ, khó gần không thật lòng, cháu cũng chả hiểu luôn. Nhưng mà cháu về nhà ít nói ít cười hẳn khi ở bên ngoài, trong mắt bạn bè mọi người cháu dễ gần, cháu tốt bụng, thân thiện. Rồi cháu không muốn vô rmit vì cháu ngại tiền học phí cho ba mẹ cháu, vói lại cháu thấy còn có lựa chọn khác tốt hơn mà chi phí lại đỡ hơn nên cháu không học rmit như bann đầu ba mẹ và cháu định thì bame đi nói với em cháu là cháu ngại khó, chẳng biết cố gắng. Hôm gần đây về nội, cháu lỡ quên mặc áo thun không tay thì mẹ bảo bộ không có gì đàng hoàng hơn hả, cháu nghe mẹ nói vậy cháu biết cháu sai nên châu mặc áo khoác vô lại cả buổi hôm đó vậy mà mẹ cháu đi nói với em cháu là nãy mẹ nói cái cháu nhăn cái mẹ kêu mặc áo khoác vô cháu mới mặc, rồi về nội cháu vô bếp giúp chuẩn bị đám dỗ ba nói cháu giả tạo tình cảm không thật vì sáng hôm sau tối trc đó có bann cháu qua chơi tụi cháu thức coi phim khuya nên sáng hai đứa nướng tới 10h, ba đập cửa ba la cháu không chịu dậy giúp ba dọn nhà mẹ nấu ăn. Cháu mệt lắm, sao ba mẹ cứ như vậy trong khi cháu đang cố gắng rất nhiều, khác xa so với cháu hồi trước. Dạo này cháu mệt chuyện ba mẹ, chuyện buôn bán cháu hay bị ngủ cái tự tỉnh dậy, ngủ khồn đủ giấc, cháu rất dễ khóc và khóc thường xuyên, tâm trạng cháu thì thất thường, dễ buồn thật buồn mặc dù trước đó còn bình thường, lâu lâu cháu hơi nhức đầu nữa ạ, cháu ngại gặp ngại tiếp xúc với ba mẹ, ngồi ăn chung cháu không nhìn thẳng mặt ba mẹ. Không biết cháu có bị trầm cảm hay stress không ạ.

Tư vấn

Chào bạn!
Theo tôi thì vấn đề của bạn chỉ là sự không đồng cảm và thiếu sự thấu hiểu giữa bố mẹ và con cái mà thôi. Bạn cần có cuộc nói chuyện thẳng thắn với bố mẹ, nếu ngại nói ra có thể gửi cho bố mẹ bức thư này, kèm theo đó là mong muốn và nguyện vọng của bạn, những khó khăn bạn đang phải trải qua, những nỗi buồn bạn đang gánh chịu. Không có bố mẹ nào lại ghét con cái mình sinh ra. Hãy mạnh dạn nói lên suy nghĩ của mình.
Chúc bạn thành công!