Hôm nay, khi căn bệnh ung thư quái ác đang ngày đêm hành hạ cô gái nhỏ thì mẹ Ngọc Điệp vẫn luôn bên em và cùng em chống chọi với bệnh tật.
Đã 11 năm trôi qua nhưng những bất hạnh của cuộc đời chưa một lần khiến cô gái bé nhỏ trở nên bi quan. Thứ duy nhất em có là người mẹ nuôi và với em chỉ cần bấy nhiêu thôi cũng đã là một hạnh phúc không thể nào đong đếm được.
Hôm nay, một ngày Sài Gòn đầy nắng, tôi dành chút thời gian ghé qua giường bệnh số 8 để thăm em - cô bé có cái tên thật đẹp: Ngọc Nữ.
Huỳnh Ngọc Nữ (11 tuổi, quê ở Cần Thơ), bị một khối u ác tính ở não và vừa trải qua phẫu thuật cắt khối u.
Cuộc gặp định mệnh của người mẹ đơn thân và em bé bị bỏ rơi ở Cần Thơ
Ngồi bên giường bệnh của con gái, cô Huỳnh Ngọc Điệp (56 tuổi, Cần Thơ) bồi hồi kể cho tôi nghe khoảng thời gian đầy đau đớn 11 năm về trước.
'Tôi lấy chồng năm 33 tuổi và có được một đứa con trai. Hai vợ chồng tôi sống ở Cần Thơ, tôi thì bán xôi còn chồng tôi đi làm mướn. Cuộc sống gia đình khó khăn nên năm con trai tôi lên 7 tuổi, chồng tôi quyết định lên Sài Gòn làm việc để tìm tương lai. Đều đặn hàng tháng, chồng tôi vẫn gửi tiền về nuôi con, mọi chuyện cứ ngỡ sẽ tốt đẹp cho đến năm con tôi vừa tròn 10 tuổi thì người ta đồn rằng chồng tôi đã có vợ khác trên thành phố. Một mình lặn lội lên Sài Gòn tìm chồng và tôi như chết đứng khi thấy chồng mình thực sự đã cưới một người phụ nữ khác. Tôi khóc nhiều lắm, nhưng rồi quyết định trở về Cần Thơ và không muốn làm phiền họ nữa' - cô Điệp rưng rưng nói.
Cú sốc tinh thần quá lớn khiến cô Điệp đôi lúc chẳng dám tin là mình đã mất đi người mà mình từng tin yêu nhất. May mắn còn có đứa con trai nhỏ bên cạnh để làm điểm tựa, những ngày tháng cô đơn, buồn tủi rồi cũng dần trôi qua.
Một hôm nọ, trong lúc đang bán xôi ở chợ thì cô Điệp được một người quen làm trong bệnh viện đa khoa Cần Thơ thông báo có một bé gái bị cha mẹ bỏ rơi, đang cần người nhận nuôi.
'Tôi nghĩ nhà chỉ có hai mẹ con, cuộc sống quanh đi quẩn lại cũng buồn, nên nhờ người quen chở vào bệnh viện xin bé về làm con nuôi' - cô Điệp kể.
Bé gái ung thư bị bỏ rơi khi 20 ngày tuổi và 11 năm được chở che bởi người mẹ đặc biệt.
Lúc cô Điệp đón Ngọc Nữ về, em chỉ mới tròn 20 ngày tuổi. Vì con trai tên Ngọc Nam thế nên cô đã đặt cho cô con gái của mình tên Ngọc Nữ. Cuộc sống cứ thế trôi qua, hàng ngày cô Điệp vẫn cần mẫn thức dậy từ 3h sáng để nấu xôi đi bán. Cô nói: 'Từ ngày đón Nữ về tôi cảm thấy vui hơn, không còn suy nghĩ về người chồng phụ bạc nữa. Tôi biết rằng việc quan trọng nhất của cuộc đời tôi bây giờ là đi làm kiếm tiền để nuôi hai con ăn học thành tài'.
Sóng gió lại một lần nữa ập đến với gia đình cô Điệp. Cách đây 6 tháng, sau một cơn đau đầu khủng khiếp, Ngọc Nữ được đưa vào bệnh viện và phát hiện có một khối u ác tính ở trong não.
Vì con trai đang trong thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự nên một mình cô đưa con gái lên Sài Gòn để phẫu thuật và điều trị. Hiện tại sau ca phẫu thuật, Ngọc Nữ đang trong thời gian hóa trị tại bệnh viện Ung bướu TP.HCM.
Ngọc Nữ hiện đang trải qua thời gian hóa trị tại bệnh viện.
Hãy luôn cười như thế nhé em - Thiên thần nhỏ!
Sau ca phẫu thuật và nhiều lần thực hiện hóa trị, cơ thể Ngọc Nữ ngày càng trở nên yếu ớt hơn, và mọi sinh hoạt hàng ngày của em vì thế cũng khó khăn hơn. Dù khối u đã được cắt bỏ, nhưng có di căn hay không là điều không thể đoán trước. Cứ lúc nào đi nhiều là đầu em lại rất đau, nên em cũng phải hạn chế đi lại.
Nhìn đôi chân, đôi tay em gầy gò xanh xao bỗng lòng tôi xót xa khi em hồn nhiên nói: 'Ngày xưa mặt em tròn tròn, tóc em dài dài, thắt bím hai bên đẹp lắm! Mà em thấy ngộ ghê, ai tên đẹp đẹp cũng vào bệnh viện nằm hết trơn. Em là Ngọc Nữ nè, rồi có bạn Ngọc Diệp, Bảo Ngọc... cũng bị giống em, ngộ ghê hén' (cười)'.
Sau ca phẫu thuật, vì thường xuyên phải thực hiện hóa trị nên cô bé gầy đi rất nhiều.
Dù sức khỏe không tốt, nhưng chưa bao giờ tôi thấy cô bé thôi cười, bé hào hứng kể: 'Ngày xưa em ít nói lắm, mà sau khi phẫu thuật hình như đụng trúng dây nói hay sao mà em nói nhiều quá chừng luôn. Nằm bệnh viện buồn quá, không có ai để em nói chuyện hết. May mà có con Kendy (chỉ vào chú chó bông được cậu tặng) làm bạn chứ không chắc buồn chết luôn'
Vì phải vào viện điều trị nên Ngọc Nữ hiện tại đang tạm dừng việc học trên trường. Em nói mình nhớ thầy cô, nhớ bạn bè lắm, chỉ mong sớm được về nhà để đi học trở lại. Tôi hỏi em: 'Thế bây giờ em thích có gì nhất?'. Cô bé suy nghĩ giây lát rồi trả lời: 'Nhà lầu xe hơi thì mai mốt lớn lên đi làm sẽ có, giờ em thích nhất là được... hết bệnh liền luôn. À không, hết bệnh thôi, không cần liền bây giờ cũng được'.
Để có tiền phẫu thuật và hóa trị cho Ngọc Nữ, cô Điệp đã chạy vạy vay mượn từ ngân hàng đến vay nóng. Cũng vì thế mà hiện tại số tiền lãi đã trở thành một gánh nặng cho cô. 'Giờ tôi cũng chưa dám trở về Cần Thơ, vì vẫn chưa có tiền trả nợ. Ngày nào Nữ không phải hóa trị thì tôi lại tranh thủ nấu xôi đi bán ở chợ Bà Chiểu để kiếm ít tiền chi tiêu cho hai mẹ con, còn lại thì cũng trông chờ vào thức ăn từ thiện của bệnh viện' - cô Điệp kể.
Khó khăn chồng chất khó khăn, thế nhưng cô Điệp vẫn âm thầm gánh vác, để con gái mãi hồn nhiên, mãi vui tươi như tuổi của em. Ngọc Nữ phải chịu rất nhiều thiệt thòi, thế nhưng cuộc đời đã không lấy của em tất cả. Với hai mẹ con, có lẽ được ở bên cạnh nhau là điều may mắn nhất cuộc đời họ.
Tôi thầm mong em sẽ luôn giữ được cho mình nụ cười lạc quan ấy để mạnh mẽ chống chọi với bệnh tật và là nguồn động lực cho mẹ. Mai sau lớn lên, Ngọc Nữ sẽ thấu hiểu được hết những vất vả mà mẹ đã trải qua và thương hơn những hy sinh thầm lặng của mẹ, để rồi thầm cảm ơn đời vì đã cho em có mẹ.
Bé gái 11 tuổi bị ung thư não và người mẹ nuôi.
Độc giả mong muốn giúp đỡ cho hoàn cảnh bé Ngọc Nữ xin liên hệ số điện thoại: 0126 285 4573 (cô Huỳnh Ngọc Điệp).
>> Xem thêm: Chẩn đoán bệnh u não
Ảnh: Toàn Nguyễn - Hoài Thanh
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!