Không xem tivi, chơi điện tử; không được đạt điểm số dưới A; không chơi nhạc cụ nào khác ngoài violin hay piano..., đó là cách mà Amy Chua, 49 tuổi, giảng viên người Mỹ gốc Hoa dạy con. Có lẽ vì thế chị được nhiều người biết đến dưới tên 'hổ mẹ'.
Trong cuốn hồi ký của mình, Chua kể lại chính những kinh nghiệm của bản thân trong việc dạy con. Chúng khắc nghiệt đến nỗi khiến nhiều người sốc và làm dấy lên một làn sóng tranh luận dữ dội.
Theo ABC, Chua là một người Mỹ gốc Hoa, hiện là giảng viên trường luật Yale (Mỹ) và là tác giả của hai cuốn sách thuộc hàng bán chạy nhất về dân chủ trong thị trường tự do và sự sụp đổ của các đế chế.
Chồng chị, anh Jed Rubenfeld, cũng là giảng viên luật tại trường Yale và là một tiểu thuyết gia. Cả hai vợ chồng thống nhất với nhau rằng con cái của họ sẽ được nuôi dạy theo cách của người Trung Quốc chứ không phải của người phương Tây. Điều đó đồng nghĩa với việc có những hình phạt nặng nề, và trẻ phải xuất sắc trong mọi lĩnh vực.
Hiệu quả do cách dạy của Chua có lẽ không cần phải tranh cãi. Cô con gái lớn của chị, Sophia, là một thần đồng piano. Còn Lulu, cô con gái thứ hai của chị lại là một nghệ sĩ violin tài năng. Chua lúc nào cũng theo sát 2 cô con gái, luôn đảm bảo rằng các con luyện tập ít nhất 3 giờ mỗi ngày, thậm chí là vào kỳ nghỉ.
Amy Chua và cô con gái đầu lòng Sophia
Trong cuốn sách của mình cô giải thích: Những ông bố, bà mẹ Trung Quốc có thể làm được những điều tưởng như không thể theo cách nghĩ của người phương Tây. Người Trung Quốc có thể nói với con gái của họ rằng: 'Này con béo quá, cần phải giảm cân thôi'. Ngược lại, các cặp cha mẹ ở phương Tây sẽ phải cân nhắc rất kỹ vấn đề này, mà thường nói vòng vo rằng tăng cân có hại cho sức khỏe, và không bao giờ nhắc đến chữ 'f' (trong từ fatty nghĩa là béo).
Theo NPA, trong cuốn nhật ký của mình chị chia sẻ:
'Rất nhiều người tự hỏi làm thế nào các bậc cha mẹ Trung Quốc có thể đào tạo được những đứa con giỏi như thế: thần đồng toán học, âm nhạc. Tôi có thể nói cho họ biết vì tôi đã áp dụng cách dạy đó với 2 con gái của mình'.
Sau đây là một vài điều mà hai cô con gái của tôi không bao giờ được phép làm:
- Ngủ nhà bạn.
- Tụ tập đi chơi với bạn.
- Tham gia các hoạt động vui chơi ở trường.
- Than vãn về việc không được tham gia các hoạt động vui chơi ở trường.
- Xem tivi hoặc là chơi điện tử.
- Tự chọn các hoạt động ngoại khóa.
- Điểm số dưới A.
- Không đứng thứ nhất trong tất cả các môn học, trừ thể dục và kịch.
- Chơi bất cứ nhạc cụ nào khác ngoài piano, violin.
- Không chơi piano hay violin.
Đa số cha mẹ phương Tây cho rằng mình đủ nghiêm khắc nhưng dù thế cũng không thể bằng các bà mẹ Trung Quốc. Chẳng hạn, những bạn bè ở châu Âu của tôi thường chỉ yêu cầu con họ tập chơi nhạc cụ mỗi ngày 30 phút, nhiều nhất là 1 giờ. Thế nhưng, nếu là bà mẹ Trung Quốc thì 1 giờ vẫn còn là ít, thường trẻ phải luyện tập trong 2-3 giờ mới được cho là nghiêm khắc.
Trong một nghiên cứu có sự tham gia của 50 bà mẹ Mỹ và 48 bà mẹ Trung Hoa nhập cư thì có đến 70% bà mẹ phương Tây nói rằng : 'Yêu cầu thành thích học tập cao ở trẻ là không tốt' hay 'Cha mẹ cần thúc đẩy suy nghĩ ở con rằng học hành là niềm vui'.
Ngược lại, đa phần các bà mẹ Trung Quốc đều cho biết họ tin rằng con của họ có thể trở thành những học sinh ưu tú nhất, rằng : 'Thành tích học tập của con cái phản ánh cách dạy con của cha mẹ' và nếu trẻ không đạt được thành tích xuất sắc ở trường học thì có nghĩa là cha mẹ đã không hoàn thành nhiệm vụ.
Cha mẹ Trung Quốc nghĩ rằng để giỏi một việc gì đó thì phải làm việc, trẻ con muốn giỏi thì phải học. Và điều hiển nhiên là không trẻ nào muốn học, đó là lý do vì sao việc ép buộc trẻ học là một điều cực kỳ quan trọng.
Tổng kết lại, các bà mẹ Trung Quốc luôn tin rằng:
- Việc học là quan trọng nhất.
- Điểm A-cũng là điểm kém.
- Trẻ phải học trước 2 năm so với các bạn cùng lớp trong môn Toán.
- Không bao giờ được khen con ở nơi công cộng.
- Nếu trẻ không đồng ý với giáo viên hoặc huấn luyện viên thì cha mẹ luôn phải đứng về phía của giáo viên, huấn luyện viên.
- Những hoạt động mà con của bạn nên được phép tham gia là những cái mà trẻ có thể dành huy chương và phải là huy chương vàng".
Thực tế, rất nhiều người Trung Quốc tỏ ra đồng tình với cách dạy của Chua. Trong số gần 1.800 người tham gia một khảo sát trên mạng được thực hiện bởi Trung tâm nghiên cứu Thanh niên Trung Quốc thì hơn 55% cho biết họ nhìn thấy những giá trị trong cách dạy con của Chua.
Một giáo viên trung học tại Bắc Kinh, tên là Liu, cho biết vợ của ông đã đăng ký lớp học violin và múa balê cho con ngay từ khi còn rất nhỏ và đã chửi mắng, đánh đòn khi con không muốn đi học. Cũng theo ông, các bà mẹ Trung Quốc thường rất nghiêm khắc và rằng điều đó rất cần thiết để đưa trẻ đến con đường thành công trong tương lai.
Có hơn 41% người được hỏi cho rằng cách dạy của Chua là sai lầm. 18% thì cho rằng chị đã tước đi tuổi thơ của các con và vì thế thiếu phẩm chất của một người mẹ.
Các nhà phê bình thì nói rằng một vài khía cạnh trong cuốn sách của Chua về những kinh nghiệm dạy con có phần quá khắc nghiệt, độc đoán. Tuy nhiên, Chua nói rằng cuốn sách của chị không phải là một hướng dẫn về cách dạy con cho các cha mẹ khác. Đó là một cuối hồi ký, chỉ để vui và chị dạy con theo cách mình đã được dạy.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!