Vợ chồng tôi kết hôn được 8 năm, có hai đứa con xinh xắn, đáng yêu (một gái, một trai). Tôi 35 tuổi, chồng hơn tôi 7 tuổi, anh là cán bộ nhà nước nên có nhiều thời gian cho gia đình, tôi là trưởng phòng kinh doanh của một công ty nước ngoài nên khá bận. Gia đình tôi nhìn bề ngoài khiến ai cũng phải ao ước, sự nghiệp ổn định, con cái chăm ngoan, nhà cửa, xe cộ ở thành phố...
Chúng tôi quen và yêu nhau ngày tôi còn là sinh viên, tôi không phải người con gái quá xinh đẹp nhưng cũng có nhiều nét duyên nên được khá nhiều chàng trai để ý và theo đuổi ngay trên giảng đường đại học. Tôi gặp anh tình cờ vào một lần anh trai tôi dẫn đồng nghiệp cùng cơ quan về nhà chơi. Lúc đầu tôi cũng không để ý tới anh lắm nhưng anh thì khác, đã để ý tới tôi ngay lần gặp đầu tiên ấy. Anh tiết lộ với anh trai tôi là chưa có người yêu. Thế là với sự giúp sức của anh trai tôi, anh nhanh chóng chiếm được cảm tình của bố mẹ và sau đó là tôi. Tình yêu của anh rất đỗi chân thành đã khiến con tim tôi rung động. Anh cũng chính là mối tình đầu của tôi.
Gia đình anh không khá giả nhưng rất nề nếp, bố mẹ chồng tôi đều là công chức đã nghỉ hưu. Cưới nhau hơn 1 năm chúng tôi đón con gái đầu lòng, anh thực sự rất vui và hạnh phúc. Cuộc sống gia đình tôi rất ấm êm vì khi ấy tôi chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, hết giờ làm việc là về nhà. Chúng tôi có những ngày cuối tuần cho nhau và cho con nữa.
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi tôi sinh đứa con thứ hai. Sau thời gian nghỉ sinh, tôi bắt đầu lao vào công việc vì giờ với hai đứa con nên có rất nhiều thứ cần đến tiền. Với đồng lương công chức theo ngạch bậc của anh và lương văn phòng của tôi thì không đủ, tôi đã nỗ lực rất nhiều để khẳng định giá trị của mình trong công ty. Rồi tôi được đề bạt lên chức trưởng phòng và có thu nhập cao hơn. Tôi có thể cho con học trường tốt, mua sắm nhiều thứ vật dụng cho chồng và các con, đổi lại tôi có ít thời gian cho gia đình hơn.
Tôi không biết có phải vì thu nhập cao hơn chồng không mà anh cảm thấy mình như mất đi giá trị trụ cột gia đình (Ảnh minh họa: Internet)
Tôi không thể cứ hết giờ hành chính là về nhà như trước kia mà thỉnh thoảng cũng phải cùng sếp đi gặp đối tác. Tôi là người sống tình cảm, chỉ biết tới gia đình, chồng con, chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với chồng. Còn chồng tôi cũng là mẫu đàn ông yêu vợ thương con, anh thường xuyên san sẻ việc nhà với tôi. Chuyện ngoài luồng hôn nhân cả hai chúng tôi không hề có. Hết giờ làm là anh về với gia đình, rất ít khi nhậu nhẹt bên ngoài.
Tôi không biết có phải vì thu nhập cao hơn chồng không mà anh cảm thấy mình như mất đi giá trị trụ cột trong gia đình. Thực tế tôi không bao giờ có ý nghĩ như vậy, thậm chí còn phải nói dối chồng về tiền lương thực sự của mình (giảm đi một nửa) để anh khỏi so sánh. Làm những việc gì quan trọng cả hai cùng bàn bạc rồi mới quyết định, tôi luôn tôn trọng chồng, nếu anh không đồng ý thì tôi cũng chưa bao giờ dám trái ý. Vậy mà gần đây tôi thấy thái độ của anh có vẻ khác lạ, hay tỏ ra bực bội và cáu gắt. Trước đây anh không như thế, dù có chuyện gì cũng tìm hiểu kỹ càng và cho tôi nhiều lời khuyên. Công việc có vất vả tới đâu nhưng với tôi chỉ cần chồng luôn ở cạnh động viên như vậy là quá đủ.
Anh nói bóng gió rằng tôi không chăm lo cho gia đình, đâu hiểu rằng công việc của tôi cũng vất vả lắm chứ. Một tuần phải vài lần đi tiếp khách nên về trễ nhưng tôi đâu có bỏ bê gia đình. Có lúc công việc phải ôm đồm, về nhà tới 1 giờ sáng mới ngủ thì sáng 6 giờ tôi vẫn dậy chuẩn bị cơm nước cho cả nhà, mua đồ ăn để sẵn trong tủ lạnh rồi mới đi làm. Vậy mà cứ hễ tôi về muộn vì tiếp khách (khoảng 21 giờ tối) là anh đứng ngồi không yên.
Gần đây anh ngỏ ý muốn xin cho tôi làm công việc nhàn nhã ở trong cơ quan nhà nước (văn phòng anh đang công tác). Anh nói cần một người phụ nữ lo cho gia đình chứ không phải người bay nhảy bên ngoài. Không biết có phải vì muốn tôi bỏ việc vào nhà nước hay không mà 2 tuần nay thay vì khó chịu anh lại ngọt ngào với tôi còn hơn cả ngày xưa chúng tôi yêu nhau. Tôi cũng muốn gia đình mình yên ấm, muốn được chồng thương như những phụ nữ khác và cũng muốn có nhiều thời gian cho gia đình nhưng thực sự rất băn khoăn vì nếu bỏ công việc hiện tại thu nhập của gia đình sẽ giảm và con cái sẽ có những thiệt thòi nhất định. Có ai từng rơi vào trường hợp của tôi chưa? Tôi nên thuyết phục anh cho tiếp tục theo đuổi công việc hay chấp nhận theo đề nghị của anh để có nhiều thời gian cho gia đình?
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!