Tôi 27 tuổi, đang làm việc xa nhà. Kể từ khi mấy cô bạn cùng xóm kết hôn, cứ mỗi lần tôi gọi điện về là mẹ lại giục làm thế nào phải lấy chồng trong năm nay.
Nhiều khi tôi phát cáu với mẹ dù biết đó là không nên. Tôi cũng muốn có nơi có chốn lắm chứ, nhưng có lẽ cái duyên nó chưa đến thì biết làm thế nào đây. Mọi người cứ nghĩ tôi đang kén chọn. Khi còn là sinh viên, gặp những anh hơn tuổi muốn cưới luôn, nhưng tôi lại muốn học xong, có công việc đã rồi mới lập gia đình và những lý do khác nữa. Rồi họ lần lượt đi lấy vợ. Từ đầu tôi biết mình tính trẻ con nên những ai bằng tuổi nhưng tính trẻ con hoặc ít tuổi hơn thì tôi chỉ xem là bạn, dù họ có như thế nào.
Khi sắp ra trường, tôi yêu một người bằng tuổi vì anh chững chạc và hiểu tôi. Anh vẫn đang còn học tiếp, sang năm mới ra trường, công việc có thể mỗi người một nơi. Anh không muốn vì anh mà tôi phải khổ, với lại tôi là con gái nên không thể đợi chờ vào tương lai không chắc chắn được, vì thế đành phải chia tay dù vẫn còn yêu nhau.
Vừa qua tôi về thăm gia đình, có rủ anh bạn cũng bằng tuổi, vì anh thích tôi nên anh về chơi, gia đình tôi rất quý anh. Biết tôi bị áp lực gia đình về việc cưới xin, anh nói thẳng với tôi, anh có tình cảm với tôi nhưng nó chưa đủ lớn, anh cũng chưa thể lấy vợ, anh còn phải phấn đấu cho sự nghiệp nữa.
Giờ tôi thực sự bế tắc vì sự thúc giục của gia đình, muốn bố mẹ được vui nhưng quả thật giờ tôi không biết lấy ai, những người giờ để ý tới tôi thì toàn ít tuổi hơn, ai cũng lo cho sự nghiệp, cái quan trọng là tôi chỉ xem họ là bạn. Tôi phải làm thế nào để gia đình không giục chuyện chồng con nữa.
Ảnh minh họa
Trả lời:
Cuộc sống của con người bị tác động từ nhiều phía nhưng chung quy chỉ có 3 phía:
a/ Tự trong mỗi người có một thế giới riêng mà ở đấy chỉ có chính họ là người hiểu họ hơn ai hết.
b/ Từ phía gia đình luôn tác động như em bé bị ép phải ăn, học sinh bị ép phải học, sinh viên phải cố gắng… đến cả chuyện ép lấy vợ, gả chồng…
c/ Từ phía xã hội là một tổng thể rất đa dạng mà ở đấy có thể là cơ hội và thách thức, nếu ai không nắm bắt cơ hội thì sẽ lỡ, nếu ai không vượt được thách thức sẽ gục ngã.
Ba vấn đề trên cộng lại sẽ thành hiện tượng xã hội đời người.
Câu chuyện của bạn hoàn toàn đúng và rơi vào những cô gái có ý chí cao. Chính ý chí cao nên luôn quyết tâm theo đuổi mục đích đặt ra, mà nếu ý chí cao đó lại ở người con gái thông minh thì họ rất dễ xem thường đàn ông kém mình. Những người có tâm lý này sống có lý tưởng và thường có bề ngoài không đúng với nội tâm. Về tâm lý chung thì con gái bao giờ cũng nhẹ nhàng, mềm yếu cả trong và ngoài, nhưng ở những cô gái thông minh thì bên trong mềm yếu nhưng bên ngoài lại mạnh mẽ. Chính tính cách này dễ làm cho các chàng trai 'sợ' hơn là 'yêu'. Khi người ta yêu nhau thực sự thì không gì ngăn cản, còn khi bị ngăn cản mà không vượt qua thì tức là chưa đến đỉnh cao của tình yêu.
Với bạn, bạn cần thể hiện cho gia đình là mình sống vì lý tưởng để gia đình ít làm phiền đến mình. Bạn nói 'con muốn phấn đấu cho công việc… cho kinh tế của con, cho học tập…' và lấy đó làm phương châm thông báo với cha mẹ; sau đó nếu mọi người nói đến chuyện 'chồng con' bạn cười thoải mái để làm vơi đi nỗi lo của cha mẹ. Bạn càng trách càng lo thì cha mẹ bạn cứ nghĩ bạn ế chồng, kén chọn... Bạn luôn cười vui vẻ và về nhà thường xuyên sẽ xóa đi nỗi lo của cha mẹ.
Chúc vui vẻ.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!