Dạo gần đây, con trai rất thích tô màu. Những quyển tô màu mua về từ nhà sách, chỉ nhoáng một cái là con đã tô xong hết. Thấy vậy, mẹ đem quyển sổ tay mới mua ra cho con vẽ. Con mừng rỡ đón lấy quyển sổ rồi lại hý hoáy như một họa sĩ chuyên nghiệp.
Lúc đầu, mỗi trang con vẽ xong, mẹ đều xem qua, ngắm nghía rồi trầm trồ khen đẹp. Nhưng lát sau, mẹ phải quay lại với việc nhà cửa bếp núc nên không thể ngồi bên con. Rồi mẹ xuống bếp, bỏ lại con say sưa thả trí tưởng tượng vào hình vẽ đầy sắc màu.
Ảnh minh họa: Internet
Thi thoảng, mẹ lại nghe tiếng con phấn khích reo vui, hình như lại có một tác phẩm nào đó vừa hoàn thành. Rồi mẹ lại nghe con gọi, mẹ ơi con vẽ con rùa có cánh này, mẹ ơi có con chim nào màu xanh không, mẹ ơi con vẽ nhà mình màu đen nhé... Những câu 'mẹ ơi' cứ tiếp nối nhau. Mẹ cứ ừ hết mọi câu hỏi của con mà chẳng để tâm chú ý. Vì mẹ còn bận đếm muỗng nước mắm phải cho vào nồi thịt kho, đếm muỗng bột nêm cho vào nồi canh.
Vẽ một hồi, con chuyển sang những trò chơi rượt bắt với bạn cùng xóm.
Đến tối, khi chuẩn bị đi ngủ, mẹ chờ hoài vẫn chưa thấy con chịu lên giường mà cứ loay hoay như đang tìm gì đó. Mẹ hỏi: 'Sao chưa đi ngủ con?'. Con chạy lại ôm mẹ, đôi mắt hoe đỏ: 'Hồi trưa con có món quà tặng cho mẹ mà bây giờ mất rồi'. Mẹ ôm con vỗ về: 'Mất rồi thì thôi, không sao đâu con, mai lại tặng cho mẹ quà khác'. Con òa khóc nức nở: 'Không được đâu, mẹ nói thích nhà mới nên con vẽ ngôi nhà tặng mẹ'. Mẹ ngạc nhiên: 'Mẹ nói thích nhà mới hồi nào, nhà này cũng được mà. Thôi đừng khóc nữa, ngủ đi con'. Con ngước nhìn mẹ, cặp mắt to tròn đầy nước: 'Hồi bữa, con nghe mẹ nói với bố mẹ thích có nhà mới nên con vẽ tặng mẹ'. Câu nói ngây ngô của con khiến mẹ thật sự xúc động. Mẹ vui vì con quan tâm đến mẹ, nhưng mẹ cũng buồn vì câu chuyện phức tạp của người lớn đã làm con phải suy nghĩ.
Mẹ ngồi dậy tìm giúp con quyển sổ tay. Sau một hồi sục sạo, mẹ mới nhớ ra quyển sổ nằm trong thùng đồ chơi của con. Tìm được rồi, con ngồi vào lòng mẹ và lật từng trang giải thích từng tấm hình cho mẹ. Tới trang có hình vẽ ngôi nhà, con nói: 'Sau này lớn lên con sẽ xây cho mẹ một căn nhà đẹp như vầy nè, to như vầy nè, mẹ có chịu không?'. Mẹ gật đầu sung sướng rồi ôm anh họa sĩ đầy mộng mơ lên giường ngủ. Cảm ơn con đã tặng cho mẹ một món quà ngọt ngào giữa những ngày cơ cực mưu sinh.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!