Bố biết những ngày này, khi biển Đông đang dậy sóng, đã là người Việt Nam thì dù ở bất cứ nơi đâu cũng không thể yên lòng.
Bố còn nhớ bài văn kể về ông nội năm con học lớp 5 được cô giáo giữ lại lưu vào phòng truyền thống của trường, ai đọc cũng không giấu được xúc động. Đến cô giáo cũng ngạc nhiên không hiểu tại sao một đứa trẻ như con lại có được những cảm nhận sâu sắc đến thế. Nhưng bố hiểu đó là những gì con góp nhặt, tích tụ từ những câu chuyện kể hằng đêm của bà nội, là sự trải nghiệm từ những lần bố mẹ đưa đi tham quan bảo tàng, từ những chuyến đi đến những vùng miền khác nhau của đất nước mà có lẽ sâu đậm nhất là lần thăm lại chiến trường, nơi ông nội con đã vĩnh viễn nằm xuống.
Ảnh minh họa: Internet
Ngày ông nội con ra trận, bố mới bảy tuổi, cô Ba con chưa kịp chào đời. Ngần ấy tuổi, bố không thể nhớ hết những gì đã xảy ra, nhưng có những chuyện in vào ký ức của bố mãi đến tận bây giờ. Dạo ấy, vừa về phép được vài ngày, ông nội nhận được lệnh trở lại đơn vị vào một chiều mưa tầm tã, cơm dọn ra rồi cũng chẳng kịp ăn. Bà nội trở dạ sinh cô Ba con trong ngôi nhà tranh dột tứ bề trong đêm mưa ấy. Ngày nhận tin báo tử, bà nội ôm con ngồi chết lặng rồi vỡ òa, tiếng khóc như xé lòng và xé cả màn đêm. Ba tháng sau, lại một tin dữ đến, em trai của ông nội hy sinh, chẳng kịp về làm đám cưới. Cụ nội con vì quá đau buồn mà ngã bệnh rồi ra đi. Nỗi đau cứ thế dồn dập đến với gia đình.
Bao nhiêu năm qua rồi, nỗi đau vẫn còn hiện hữu. Bố nhớ, khi cô Ba còn nhỏ, ai gặp cũng khen: con bé giống hệt ba nó, thật xinh nhưng đôi mắt đượm buồn. Những lúc như thế, bà nội ôm cô Ba vào lòng lén lau nước mắt.
Con sinh ra trong thời bình nhưng con có thể cảm nhận được nỗi đau của chiến tranh qua cuộc đời của ông bà, bố mẹ, qua đôi mắt của cô, qua những bát hương đặt san sát nhau trên bàn thờ gia tiên…
Vì thế, bố không ngạc nhiên khi Tổ quốc cất tiếng gọi, con đã hăng hái 'xuống đường', thức trắng đêm viết bài về chủ quyền biển đảo đăng lên mạng xã hội. 'Kho ảnh' về những bữa cơm gia đình đầm ấm, con người, phong cảnh thanh bình nơi những miền đất con đã đặt chân qua, vừa post lên Facebook được hàng trăm lượt người bấm 'like'. Bởi cũng như bố, như muôn triệu người dân Việt, trong sâu thẳm trái tim con luôn khao khát hòa bình.
Hãy lan tỏa khát vọng đó đến những người xung quanh con, con nhé!
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!