Debbie
Tôi từng nghĩ tôi không bao giờ bỏ được thuốc lá. Tôi luôn tự nhủ rằng phải bỏ thuốc lá, vứt gói thuốc đi và 2 giờ sau đó tôi quay lại cửa hàng. Tôi căm thù những gì thuốc lá gây ra cho tôi nhưng để bỏ hút thực sự rất khó. Quá mệt mỏi, tôi hút. Vui vẻ, buồn bực, tôi đều hút. Tôi hút khi ngồi một mình, vì những mỗi quan hệ xã hội. Toàn bộ cuộc sống của tôi xoay quanh thuốc lá.
Một ngày, tôi rùng mình nghĩ đến chất độc mang tên Nicotine đang hủy hoại dần cơ thể tôi. Sau khi được bạn bè tư vấn, gặp bác sĩ, tôi quyết định dùng viên Zyban để bỏ thuốc lá. Trong vòng hai tháng, tôi đã thành công và con người tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi đã phải học cách kiểm soát cảm xúc khi không còn là nô lệ của Nicotine.
Lúc buồn, tôi phải đấu tranh rất nhiều để không động đến thuốc lá dù chỉ một điếu. Tôi đã có một thời gian khó khăn. Đôi khi tôi chỉ muốn hét lên thật to. Chồng và các con tôi đã hỗ trợ tôi rất nhiều trong cuộc chiến này. Con trai út của tôi luôn ở bên tôi phòng khi tôi không kiểm soát được hành vi. Tôi không dám nghĩ đến cảnh nếu tôi quay lại hút thuốc thì con trai tôi sẽ chán nản đến mức nào.
Tôi cảm thấy vô cùng khó khăn trong công cuộc bỏ thuốc lá đầy gian nan (Ảnh minh họa: Internet)
Tôi từng bỏ nhiều lần nhưng không thành công. Vì vậy tôi biết tôi nên làm gì, tránh gì trong kế hoạch của tôi. Khi cơn thèm thuốc lá dâng lên, tôi cố gắng quên nó bằng vài trò chơi điện tử, ngậm 'điếu thuốc vị quế' - có thể hít vào và thở ra như thuốc lá nhưng không hề độc hại.
Tôi tập thói quen đi bộ, cố gắng đi ra ngoài nếu có thời gian rỗi, nhai kẹo cao su. Tôi chật vật trong 3 tháng để làm quen với những hoạt động này. Thật tuyệt vời, tôi thở đều hơn, đi bộ nhiều mà không đứt hơi. Cơ thể nhiều năng lượng hơn. Bọn trẻ cũng vui thay cho tôi. Nhưng tôi vẫn phải dè chừng cho đến hết cuộc đời nếu tôi không muốn 'tái nghiện'.
Tammy
Tôi năm nay 37 tuổi. Tôi bắt đầu hút thuốc năm 25 tuổi. Tôi có 2 đứa con, một đứa 7 tuổi và một đứa 6 tháng. Tôi quyết định bỏ thuốc lá sau cái ngoắc tay với lũ trẻ. Quyết định từ tháng 11 nhưng sau đó hai tháng tôi mới thực hiện. Tôi có một khoảng thời gian khá dài để chuẩn bị tinh thần. Tôi bắt đầu gạch đầu dòng những việc cần làm. Tôi tự hỏi sao mình lại bị thuốc lá kiểm soát? Và nhận ra chỉ có tôi mới giải thoát bản thân khỏi sự kìm kẹp này.
Cuối cùng thì tôi cũng thành công nhờ vào sự động viên của chồng và lũ trẻ (Ảnh minh họa: Internet)
Trong vòng 1 tháng đầu, tôi thực sự tự hào về bản thân tôi. Bỏ thuốc lá với tôi thật khó. Đã nhiều lần tôi chực khóc, cảm thấy bứt rứt khó chịu. Rồi một lần, tôi lén lấy một điếu thuốc của chồng tôi, ngậm vào mồm, vội vàng bật lửa.
Nhưng may thay, chiếc bật lửa không đánh lửa được, tôi đặt điếu thuốc xuống, ngẫm nghĩ: 'Mình không thể hút thuốc! Mình không cho chồng kiểm soát mình, sao mình lại bị thuốc lá điều khiển?'. Tôi uống nhiều nước. Tôi thường để sẵn chai bên mình để làm giảm cơn thèm. Tôi hoạt động thể chất thường xuyên: tập thể dục, đi bộ, làm việc nhà. Tôi có đọc vài nguồn tin, được biết phần lớn những người bỏ thuốc lá thành công là do vận động thể chất.
Một tháng đầu bỏ thuốc, do chưa quen tôi sút 5 kg. Khi sinh hoạt vào nề nếp hơn, tôi tăng cân lại. Sức khỏe tôi lại được cân bằng. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho con cái. Tinh thần thư thái hơn. Tôi trở thành một con người khác. Tôi tự hào về bản thân mình.
Bỏ thuốc lá không dễ tí nào nhưng tôi nhận ra, hút thuốc nhiều khi không phải là thói quen mà do bản thân muốn thể hiện. Hãy nghĩ rằng thay đổi cách thể hiện, không phải thay đổi thói quen, bạn sẽ bỏ thuốc lá thành công.
Khánh Hiền (quitsmokingsupport)
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!