Thứ 6 ngày 28 tháng 5 năm 2010, chỉ vài tuần sau sinh nhật 5 tuổi của Emily, cô bé được chẩn đoán với tiền triệu của bệnh bạch cầu lympho cấp tính (ALL) tại Trung tâm y tế Hershey.
Thứ 4 trước lễ Giáng sinh, cô bé có một cuộc thăm khám với bác sĩ Powell. Trong suốt ngày hôm đó, cô bé cảm thấy tốt nhưng chỉ ngày hôm sau, Emily đã bắt đầu bị ho.
ANC của cô bé là thấp – cộng với một vài chỉ số xét nghiệm máu khác đã gợi ý khả năng cô bé có thể nhiễm một loại vi-rút. Chắc chắn, trong vài ngày tiếp theo tình trạng ho của cô bé sẽ trở nên tồi tệ hơn, Emily đã bị sổ mũi/nghẹt mũi và đau họng.
Thứ 6, cô bé đã có một ít năng lượng để có thể duy trì đến thứ 7. Chúng tôi làm bánh Giáng sinh cả ngày thứ 7 khi tôi ôm cô bé vào lòng và nhận ra rằng cô bé hơi sốt. Nhiệt độ của Emily là khoảng 37,8 độ C nhưng đã tăng lên hơn 38,3 độ C trong vòng 1 giờ vì vậy chúng tôi đã tới phòng cấp cứu.
Cô bé đã có những xét nghiệm ban đầu âm tính với liên cầu khuẩn và cúm. Các chỉ số của cô bé vẫn thấp và còn bị đau bụng, vì vậy bác sĩ Powell đã chuyển cô bé tới Mt. Nittany trong đêm đó.
Ông già Noel đã tới bệnh viện và mang tặng một vài món quà cho Emily để cô bé có thể mở ra vào buổi sáng Giáng sinh, bao gồm món quà mà cô bé mong muốn nhất – một chiếc ghi-ta màu tím. (Ảnh minh họa: Internet)
Sáng hôm sau, nhiệt độ của cô bé tăng vọt lên 39,4 độ C và bắt đầu cảm thấy tồi tệ hơn. Cô bé đã được chuyển đến Trung tâm y tế Heshey bằng xe cứu thương (chỉ là phòng ngừa và vì vậy họ tiếp tục truyền dịch đường tĩnh mạch cho cô bé) và Emily đã ở đó cho đến Thứ 5.
Tại Trung tâm y tế Heshey, cô bé đã có xét nghiệm dương tính với vi-rút cúm A và RSV. 2 loại vi-rút cùng một lúc. Cô bé cảm thấy ốm một vài ngày đầu và sốt 38,3 – 38,9 độ C. Kể từ khi bị cúm, cô bé đã được cách ly trong phòng riêng tránh vi-rút lây lan sang những người khác.
Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những gì chúng tôi nghĩ về việc đón lễ Giáng sinh trong bệnh viện là tồi tệ hơn so với những gì diễn ra thực tế. Một điều mà chúng tôi đã nhận ra đó là chúng tôi không cần trở về nhà mà vẫn có thể thực hiện điều đó một cách tốt nhất. Tôi muốn nói là thực sự như vậy, chúng tôi đã có món quà tốt nhất dành cho Emily!
Đêm trước lễ Giáng sinh và Giáng sinh của chúng tôi vẫn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc vì chúng tôi được ở bên nhau, đó là tất cả những gì thực sự quan trọng. Chúng tôi cũng có những người bạn đến thăm từ gia đình Penn ở tiểu bang THON.
Vào đêm trước Giáng sinh, Chelsea đã tới thăm và mang rất nhiều điều thú vị. Vào lễ Giáng sinh, Angela và Kelsey, mẹ cùng bạn bè của Kelsey cũng tới thăm (Kelsey và Angela đã khiêu vũ 46 tiếng cho Emily tại THON năm ngoái). Họ mang tới nguyên liệu giúp Emily làm một ngôi nhà bánh gừng. Ông già Noel đã tới bệnh viện và mang tặng một vài món quà cho Emily để cô bé có thể mở ra vào buổi sáng Giáng sinh, bao gồm món quà mà cô bé mong muốn nhất – một chiếc ghi-ta màu tím.
Khi chúng tôi ở bệnh viện, Tom và tôi đã có cơ hội được tham quan Bệnh viện Nhi mới được khánh thành vào ngày 13/1 tại Trung tâm y tế Hershey. Nó thật tuyệt vời! Nó sẽ giúp ích rất nhiều cho các bệnh nhi khác và gia đình của chúng, chúng tôi cảm thấy hạnh phúc khi có một cơ sở mới tuyệt vời như vậy (dù vậy chúng tôi hy vọng là dành càng ít thời gian ở đó càng tốt).
Emily đã được xuất viện vào cuối buổi chiều Thứ 5. Cô bé cảm thấy ổn cho đến hết ngày nhưng sau đó đã dành rất nhiều thời gian nghỉ ngơi trên giường; tuy nhiên, tối hôm nay cô bé đã có nhiều năng lượng hơn và đang chơi đùa, chạy nhảy quanh nhà.
>> Xem thêm: Hỏi đáp về bệnh ung thư máu
Vân Doãn (Nytimes)
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!