Con gái yêu của bố, hôm nay là ngày con tròn 5 tuổi và cũng đã 2 năm kể từ ngày bố rời xa con. Hôm đó bố đứng từ xa, nhìn con tươi cười trong buổi sinh nhật 3 tuổi.
Bố viết thư cho con với một tâm trạng rất nặng nề vì nhớ con, vì giày xé lương tâm do những lỗi lầm bố đã gây ra. Bố không nhớ đây là lá thư thứ bao nhiêu mà bố đã viết cho con. Dù bố biết con sẽ không bao giờ đọc và hiểu được, nhưng bố vẫn cứ viết, viết để dối lòng mình rằng bố vẫn đang được nói chuyện với con, bố vẫn đang ở bên con. Giấc mơ đêm qua của bố thật đặc biệt. Trong giấc mơ, bố được thấy con, được ở bên con dài hơn, cũng đúng thôi, vì hôm nay là kỷ niệm ngày con chào đời.
Con gái của bố, bố đã quyết định đi đến một nơi thật xa, gạt bỏ hết những gì còn vương vấn để làm lại từ đầu. Bố sẽ làm bất cứ việc gì để có thể đứng vững trên đôi chân của mình. Hiện giờ bố đã có một công việc, tuy không tốt lắm nhưng bố không mong muốn gì hơn tại thời điểm này.
Những lúc tình cờ nhìn thấy một đứa bé là lúc nỗi nhớ con lại dâng trào trong bố. Trước ngày ra đi, bố đã không cầm được nước mắt khi bố và con ngồi ăn kem. Lúc đó con nói với bố: 'Bố ơi, bố đừng khóc. Mẹ bảo khóc là rất xấu có đúng không bố?'. Từ ngày xa con, đêm nào bố cũng rất nhớ con, rồi nước mắt bố lại chảy.
Bố không thể quên những ngày còn ở bên con. Cứ buổi chiều tối khi ăn cơm xong, con lại bắt bố bế rồi dắt con đi chơi, đi hóng mát. Mẹ bảo chỉ được đi 30 - 40 phút thôi rồi về, nhưng con nhất định không chịu về nên hôm nào bố cũng bị mẹ mắng. Những hôm bố đi làm về muộn, mẹ dọn cơm cho bố ăn, con ngồi vào lòng bố, mẹ bảo con đi ra để bố còn ăn cơm nhưng con nhất định không. Rồi bố xúc cho con từng thìa cơm, mẹ hỏi có ngon không? Con nhìn mẹ nói cơm của bố ngon hơn cháo và sữa của mẹ. Rồi những buổi chiều bố đưa con đi mua búp bê công chúa vì con rất thích. Dù biết mua về là sẽ bị mẹ con mắng, nhưng bố vẫn mua cho con. Nhìn con cầm búp bê ngắm nghía thích thú, bố cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó là những ngày tháng hạnh phúc nhất của bố, nhưng bố đã không biết trân trọng, giữ gìn.
'Bố không thể quên những ngày còn ở bên con'. (Ảnh minh họa: Internet)
Vì bố muốn con có cuộc sống đầy đủ, vì bố muốn gia đình nhỏ của mình khấm khá, vì bố muốn chứng minh cho ông bà ngoại và bạn bè của mẹ con biết rằng bố không phải là người kém cỏi, không phải là người bất tài, vô dụng nên bố đã bỏ công việc hiện tại và lao vào làm ăn. Bố đã bất chấp tất cả, lúc đó trong đầu bố chỉ còn biết làm và làm, bất chấp mạo hiểm, bất chấp sự khuyên ngăn của mọi người. Với vòng luẩn quẩn, bố thiếu tỉnh táo và đã đẩy ông bà ngoại, mẹ con vào cảnh khốn cùng. Khi bố nhận ra thì mọi việc đã đi quá xa rồi, bố không có khả năng khắc phục hậu quả. Gia đình nhỏ bé của mình đã tan biến từ đây.
Bố đã gây ra nhiều lầm lỗi với ông bà và mẹ con. Bố không còn mặt mũi nào để đối diện với ông bà và mẹ con nữa. Ông bà và mẹ con đã cho bố sự yên bình nhưng bố không những không biết nhận mà còn phá hủy nó.
Con gái yêu của bố! Những gì mà bố gây ra quá lớn, bố không cầu mong sự tha thứ của ông bà và mẹ con vì bố biết mọi người không ai có thể chấp nhận và tha thứ được. Trong thâm tâm bố, bố vẫn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó, ông bà và mẹ con sẽ tha thứ cho bố, để bố được quay về với con gái và để biến giấc mơ này thành hiện thực. Bố sẽ làm việc chăm chỉ, thay đổi lại cách sống để ông bà và mẹ con cho bố một cơ hội được quay về.
Đã tròn hai năm bố không được gặp con gái rồi, bố nhớ con từng ngày, từng đêm. Bố không biết uống bia rượu nhưng bố đã uống, uống để vơi đi nỗi nhớ con. Rượu bia cũng không thể nào làm nỗi nhớ con trong bố vơi đi được, mà còn làm tăng thêm. Rồi bố nhận ra, chỉ có công việc, công việc sẽ giúp bố không nhớ về con nhiều nữa, công việc sẽ giúp bố có thể dành dụm tiền để trả bớt gánh nặng nợ nần cho mẹ và ông bà con. Bố hứa với con gái, bố sẽ không làm con gái sau này lớn lên phải xấu hổ về bố. Nếu bố không làm được điều này thì có lẽ bố cũng không nên tồn tại trong trên đời nữa.
Ở nơi xa và sinh nhật con tròn 5 tuổi, bố không có gì làm quà để gửi cho con. Từ đáy lòng mình, bố luôn cầu chúc cho con gái mạnh khỏe, học hỏi, chăm ngoan và nghe lời mẹ, vâng lời ông bà. Bố xin ông trời che chở cho con giúp bố trong thời gian bố phải xa con.
Nếu có ai đó hỏi bố rằng trên đời này điều gì quan trọng nhất với anh? Bố sẽ trả lời đó là con gái bố. Anh yêu thương ai nhất? Bố sẽ trả lời người đó là con gái bố. Ai có thể khiến anh hy sinh tính mạnh để bảo vệ, bố sẽ trả lời rằng người đó chính là con gái bố.
Có hai cái giá mà bố đang phải trả quá đắt về những lầm lỗi của mình, đó là không được ở bên con và lương tâm bị giày xé. Vì con, bố sẽ thay đổi. Vì con, bố sẽ làm tất cả. Bởi đơn giản là cuộc đời bố không thể thiếu vắng con được. Bố yêu và nhớ con gái nhiều lắm. Trong tim bố bây giờ không còn chỗ trống để cho bất kỳ hình ảnh của ai đó khác ngoài con gái bố và bố sẽ sớm quay về với con.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!