Bắt con đưa đồ chơi yêu thích cho bạn khác - hành động quen thuộc của người lớn
Thuở bé, có bao giờ bạn yêu thích một đồ vật đến mức cầm không rời tay và nghiệt ngã hơn là bố mẹ cưỡng ép bạn phải trao đồ vật ấy cho đứa trẻ khác không? Tôi đã từng rơi vào trường hợp tương tự như thế.
Ngày bé, tôi đã tích góp một hộp sao giấy bằng cách tỉ mẩn xếp tổng cộng 1000 ngôi sao. Ngày tôi sắp trở về quê, tôi dự định sẽ tặng ông nội một chiếc hộp chứa 1000 ngôi sao giấy. Tôi sẽ nói với ông nội rằng, chỉ cần đặt chiếc hộp sao ở đầu giường thì mọi ước nguyện của ông sẽ trở thành hiện thực.
Ông nội chính là người đã dìu dắt và chăm lo cho tôi từ bé. Không lâu sau, tôi được đưa về sống cùng bố mẹ. Bố không yêu thương tôi nhiều như tôi mong đợi, nên đôi khi tôi nhớ về cuộc sống hạnh phúc khi sống với ông nội.
Trường học của tôi có truyền thuyết kể rằng, chỉ cần bạn tự tay xếp 1000 ngôi sao giấy thì điều ước của bạn sẽ trở thành hiện thực.
Tôi tự tay xếp 1000 ngôi sao giấy trong vòng 1 năm, trong khoảng thời gian đó, tôi ít chú tâm vào bài vở và cần mẫn xếp đủ số ngôi sao giấy mà tôi muốn.
Ngày tôi mang hộp sao giấy về quê, đúng lúc họ hàng đến thăm và dẫn theo một đứa trẻ. Khi nhìn thấy hộp sao giấy của tôi, đôi mắt của nó sáng lên tỏ vẻ thích thú. Nó không cần tự tay xếp từng ngôi sao nên nóng lòng cướp đoạt hộp sao giấy của tôi.
Khi đó, tôi kiên quyết từ chối giao hộp sao cho nó, đứa trẻ đã phản ứng bằng cách khóc thét. Bố đã phẫn nộ la mắng: 'Chỉ là một hộp sao rách nát, con phải đưa hộp sao cho nó ngay'.
Tôi không thể nói rõ với bố là bao nhiêu công sức tôi đã ngồi xếp những ngôi sao giấy, chúng có ý nghĩa quan trọng đối với tôi. Trong khi ông nội chưa về nhà thì hộp sao của tôi đã bị đứa trẻ ngang nhiên cướp mất.
Đứa trẻ chưa dừng lại trò nghịch ngợm của nó, nó bảo muốn xem mưa sao. Thế là nó cầm hộp sao rồi chạy lên tầng thượng, sau đó nó đổ tất cả những ngôi sao xuống đất.
Tôi đứng ở tầng dưới lặng nhìn những ngôi sao vung vãi dưới đất, tôi không dám khóc và cũng chẳng có ai mảy may quan tâm đến cảm xúc của tôi.
Đứa trẻ sau khi chơi mệt liền tỏ ra chán nản, còn tôi thì loay hoay trước cửa nhà tìm kiếm ngôi sao có ghi điều ước của mình. Tôi tìm rất lâu cho đến khi bố gọi tôi vào ăn cơm, tôi nói với bố đang tìm một thứ rất quan trọng và không thể vào ăn ngay.
Bố gay gắt trách tôi: 'Con không thể giống con nhà người ta à? Khi gọi vào ăn cơm thì nó ngoan ngoãn vào ngay đấy'.Tôi cảm thấy rất ấm ức khi nghe những lời nặng nhẹ của bố.
Một sự việc khác xảy ra vào năm nay, khi tôi trở về quê. Em họ của tôi mang theo mô hình người máy ong nghệ giống hệt trong bộ phim khoa học viễn tưởng Bumblebee.
Em họ hào hứng khoe với tôi: 'Khi em đi xem phim với bố mẹ, họ đã mua cho em mô hình người máy ong nghệ, công năng của nó là có thể biến hình'.
Mô hình người máy ong nghệ có vẻ ngoài sơ sài, là hàng nhái, nhưng vẫn được em họ nâng niu như báu vật. Khi đứa trẻ hàng xóm đến chơi, nó khóc lóc nhất quyết đòi mô hình người máy ong nghệ. Chú thím và bố mẹ tôi đã thống nhất với nhau và nói với em họ như sau: 'Con nên giao mô hình người máy ong nghệ cho đứa trẻ nhà hàng xóm. Sau này, bố mẹ sẽ mua cho con món đồ chơi khác. Con lớn rồi cần phải nhường người nhỏ tuổi, cần phải hiểu chuyện'.
Em họ tôi sợ hãi nhìn bố mẹ đang tỏ vẻ không hài lòng về cách hành xử của nó. Nó gạt nước mắt và và nhờ tôi giao mô hình người máy ong nghệ cho đứa trẻ hành xóm.
Tôi bước đến bên cạnh em họ, nói rằng: 'Không được, tuyệt đối không được đưa món đồ yêu thích của em cho nó'.
Những phụ huynh có mặt ở đó và kể cả đứa trẻ hàng xóm nghịch ngợm đều sửng sốt nhìn tôi. Họ không thể hiểu hành động của tôi khi ủng hộ một đứa trẻ giữ gìn món đồ chơi yêu thích của nó. Đứa trẻ hàng xóm đã nín khóc, nó kinh ngạc và chắc nghĩ tôi lớn rồi còn tỏ vẻ ấu trĩ.
Tôi nói với chú thím rằng: 'Thứ em ấy giữ không chỉ đơn thuần là mô hình người máy ong nghệ. Điều quan trọng với em ấy là sau khi cùng bố mẹ xem phim, bố mẹ đã mua mô hình người máy ong nghệ tặng em ấy. Nó có ý nghĩa về tinh thần, em ấy yêu thích món đồ chơi cũng như yêu quý bố mẹ'.
Chú thím phản bác rằng: 'Chỉ là một món đồ chơi thôi mà, cả nhà chú thím đã cùng nhau trải qua nhiều khoảnh khắc quý giá hơn thế'.
Tôi hỏi rằng: 'Vậy chú thím có thể trao cho con nhẫn kết hôn của hai người được không? Hai người ở bên nhau lâu dài như thế, giữ một chiếc nhẫn ở bên mình cũng là điều vô ích'.
Chú thím cảm thấy tranh cãi với tôi thật vô nghĩa, thế là họ rời đi với thái độ hậm hực.
'Con yêu bố hay yêu mẹ?'
Không chỉ dừng ở vài mẩu chuyện nhỏ nhặt, trẻ con còn đối mặt với nhiều câu hỏi trái ngoe của người lớn: 'Con yêu bố hay yêu mẹ?'.
Tôi đã từng nói với bọn trẻ rằng, nếu có người hỏi chúng điều này, chúng có thể hỏi ngược rằng: 'Chú yêu vợ hay yêu mẹ của mình?'
Người lớn từng đau đầu vì câu hỏi: 'Nếu mẹ và vợ cùng rơi xuống nước, thì đàn ông sẽ cứu ai trước?'.Người lớn không thể trả lời, nhưng vẫn vô tư làm khó trẻ con và cho rằng đó chỉ là trò đùa.
Nếu chẳng may đứa trẻ chọn bố, đương nhiên người mẹ sẽ không vui: 'Mẹ thương con như thế, tại sao con yêu bố hơn mẹ?'. Câu hỏi này cũng có lực sát thương cao như câu: 'Mẹ nuôi con khôn lớn, tại sao con cứu vợ trước?'.
Suy nghĩ một chút là chúng ta có thể nhận ra có những câu hỏi người lớn không muốn trả lời, và trẻ con cũng như thế. Thậm chí, trẻ con sẽ cảm thấy tổn thương khi nghe những câu hỏi tưởng vô hại của người lớn.
Trẻ con không dám đùa ác ý trước mặt người lớn, đặc biệt là những đứa trẻ ít nói. Tư duy của trẻ con vẫn chưa phát triển hoàn thiện, chúng sẽ cảm thấy căng thẳng khi bị đưa ra làm trò đùa, trong khi người lớn lại cười phá lên và tưởng là hay.
Trẻ con học múa, người lớn liền bắt chúng múa trước mặt đám đông.
Trẻ con học hát, người lớn liền bắt chúng hát to ngay trước mặt mọi người.
Trẻ nhỏ không phải là một bản nhạc MP3 lặp lại khi người lớn nổi hứng. Chúng cũng có suy nghĩ và trở nên đáng thương khi bị người lớn chọc ghẹo.
Khi một đứa trẻ trưởng thành, nếu chúng trở nên sống khép kín, nhút nhát, sợ hãi khó khăn... thì tất cả sai lầm là do người lớn. Bởi ngay từ nhỏ, bố mẹ của chúng đã tiêm nhiễm vào đầu chúng rằng: 'Con được nhặt từ bãi rác, chúng ta không cần con. Nếu con chọn bố thì không được chọn mẹ. Đồ chơi của con có thể đưa cho người khác'.
Làm cách nào để hủy hoại một đứa trẻ?
Hãy cho đứa trẻ ấy vào nhóm người lớn thích đùa ác ý và chứng kiến bọn trẻ bị nghiền vụn theo từng thế hệ.
Hoặc là, bạn có thể chọn một con đường khác là bảo vệ đứa trẻ của bạn và biến chúng trở thành người hùng, giống như điều mà ông nội tôi đã từng làm.
Sau khi tôi tìm được ngôi sao có ghi ước nguyện, tôi đã mang ngôi sao ấy đưa cho ông nội. Ông mở ngôi sao giấy và đọc: 'Cháu hy vọng ông bà nội có thể sống lâu và bố mẹ luôn khỏe mạnh'.
Ông nội đã cười hiền từ và xoa đầu tôi. Ông đặt ngôi sao ghi điều ước ở nơi đầu giường. Khi ông mở ngăn kéo, tôi thấy bên trong có nhiều ngôi sao bị đứa trẻ của họ hàng đổ xuống đất. Những ngôi sao ấy vẫn dính cát bẩn, có ngôi sao còn bị ướt sũng.
Ông nội đã nói rằng: 'Thông Thông, con hãy từ từ trưởng thành nhé'.
Những thứ tôi bị người khác tước đoạt đều được ông nội bù đắp theo cách thân thương nhất. Tôi sẽ kế thừa và tiếp nối thời gian của ông để truyền tải tình yêu thương đến mỗi người mà tôi yêu quý.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!