Người sống thực vật qua lời kể của bác sĩ

Sống khỏe mạnh - 05/21/2024

Nhiều thử nghiệm đã được tiến hành trên nạn nhân sống thực vật. Họ không hoàn toàn đánh mất trí nhớ và bộ não vẫn hoạt động.

Năm 1993, chuyên gia thần kinh học Schiff đến bệnh viện New York và gặp một bệnh nhân nữ trong trạng thái 6 tháng sống thực vật. Sau một loạt các kiểm tra, khám nghiệm, kết luận được đưa ra là bệnh nhân hoàn toàn mất ý thức. 3 năm sau, khi quay lại gặp lại bệnh nhân, cô ấy đã nói chuyện được với bác sĩ. Ông Schiff bày tỏ: ‘Điều này thực sự khiến tôi sốc và cảm giác như người bệnh trở về từ cõi chết’.

Người sống thực vật qua lời kể của bác sĩ

Sống thực vật không có nghĩa ý thức đã bị chết. (ẢNh minh họa: Internet)

Một trường hợp khác của Kellie, New York cũng tương tự. Sau 2 tháng tai nạn xảy ra, Kellie đã không thể nói chuyện hay phản xạ lại những gì xảy ra. Ánh mắt cô lúc nào cũng vô hồn, ráo hoảnh. Giacino, một chuyên gia về rối loạn ý thức đã thực hiện nhiều phép thử trên Kellie. Đầu tiên, ông gây sự chú ý bằng cách vừa nói chuyện, vừa xoa bóp cánh tay, chân của Kellie với mong muốn cô tỉnh táo hơn. ‘Chỉ là tôi muốn thức tỉnh cô thôi' - ông nói nhẹ nhàng - cô có hiện tượng chảy máu trong não, và tôi chỉ mong cô khỏi bệnh’. Lời nói của Giacino dần dần thu hút ánh nhìn của Kellie. Ông nói: ‘Tôi biết cô muốn nói điều gì đó. Mỗi đứa trẻ có một người cha và một người ...". Đến đây, cô cất lên những tiếng rên rỉ.

Thật khó để kết luận rằng cô không hiểu gì hay đang vật lộn để trả lời. Nhưng ánh mắt nhìn của cô với vị bác sĩ như thể cô muốn Giacino giao tiếp với cô nhiều hơn. Bài thử nghiệm này chính là để phân biệt giữa phản xạ và khả năng nhận thức thực tế. Khi Giacino đưa một món đồ chơi, cô cầm lấy, nhẹ nhàng và tự nhiên. Điều mà vị bác sĩ trăn trở là ánh nhìn của Kellie nói lên điều gì. Rõ ràng là Kellie muốn tâm sự điều gì đó nhưng không chắc là bao lâu cô ấy sẽ lấy lại được tiềm thức của mình.

Vào năm 2005, 6 năm sau chấn thương, nạn nhân nam được đưa đến bệnh viện Cleveland. Ở đây, Schiff và Giacino cùng phẫu thuật và lắp đặt hệ thống dây platinum-iridium để truyền tải điện và nhận tín hiệu thần kinh trong bộ não bệnh nhân. Tuy nhiên, tín hiệu nhận được từ vùng đồi não chỉ là sự im lặng tuyệt đối. Các bác sĩ phải chờ 2 tháng sau. Khi hoàn toàn hồi phục sau cuộc phẫu thuật, họ bắt đầu tăng cường kích điện vào vùng não bệnh nhân. Lúc này, một bức ảnh màu đỏ được bố trí đặt trước mặt bệnh nhân. Ngay lập tức cậu ấy đã nói được tên món đồ chơi trên hình ảnh. Cùng với đó, bệnh nhân đã có thể nuốt, cầm cốc, nói những câu ngắn và cười. Schiff đã thổ lộ: ‘Chúng tôi thực sự bất ngờ và cảm động khi chứng kiến bệnh nhân phục hồi từng ngày. Cậu ấy đã nói được ‘Bố’, gọi ‘Mẹ’. Giây phút khiến tôi cảm động nhất là khi cậu ấy nói ‘Con yêu mẹ!’.

Người sống thực vật qua lời kể của bác sĩ

Ánh mắt của người sống thực vật nói lê nhiều điều. (Ảnh minh họa: Internet)

Rối loạn ý thức không có nghĩa là ‘trạng thái thực vật’, mà vẫn tồn tại ‘trạng thái ý thức tối thiểu’. Những nghiên cứu đã cho thấy có những bộ não đã tự phục hồi sau nhiều thập kỉ trong trạng thái u tối. Những bộ não bấy lâu bị vô hiệu hóa sâu sắc bỗng mở ra cánh cửa cho một trong những bí ẩn lớn nhất của khoa học: Bản chất của ý thức.

Khánh Hiền (Discovermagazine)

Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!