Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Mang thai - 03/29/2024

Chị Trang phải đối mặt với muôn vàn thử thách trong ca sinh nở như em bé bị suy thai, mẹ bị băng huyết, phải tiêm truyền tích cực, khâu tận 22 mũi sau sinh...

Cảm xúc của một người mẹ khi đang trên bàn đẻ thường là những cảm xúc đặc biệt nhất. Cũng từ đó mà đã có rất nhiều nhật ký đi sinh được ghi lại, mang đến cho cộng đồng đủ màu sắc cung bậc khác nhau từ hài hước, nghẹt thở, nghẹn ngào, hạnh phúc…

Câu chuyện nhật ký đi sinh của chị Trang (30 tuổi, hiện đang sống tại huyện Hóc Môn, Thành phố Hồ Chí Minh) được kể lại cũng là một trong số đó. Những dòng nhật ký mà chị Trang viết lại thật sự đã gây xúc động mạnh cho các mẹ khi được đăng tải lên một hội nhóm kín.

Bởi bên cạnh những ngày tháng bình yên, hình ảnh một người chồng yêu thương, chăm sóc vợ hết mực còn là những cảm xúc nghẹt thở trên bàn đẻ. Không những kiệt sức sau cả ngày dài vỡ ối chờ đợi vẫn chưa có cơn gò, thắt lòng khi em bé bị suy thai phải dùng móc kẹp trợ sinh, chị Trang lại còn bị băng huyết, tiêm truyền tích cực sau sinh và bị khâu đến tận 22 mũi.

Nhưng may mắn là sau cùng, mọi khó khăn thử thách cũng đã qua. Em bé chào đời nặng 3,3kg. Chị Trang chia sẻ 2 ngày sau sinh, chị bắt đầu có sữa non cho con bú và hiện tại hơn 10 ngày trôi qua, hai mẹ con chị đang tận hưởng những ngày tháng hạnh phúc nhất khi ở cữ cùng nhau.

Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Chị Trang trong ngày đầu nhập viện chờ sinh con.

Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Hình ảnh sản phụ trong bệnh viện vẫn luôn mang lại những sự đồng cảm cho các mẹ bỉm sữa.

'Hôm nay đúng một tuần mẹ nhập viện sinh em. Đêm thứ 6 tuần trước, ba đi làm về trễ rồi chở mẹ đi ăn gà rán. Còn 1 tuần nữa là đến ngày dự sinh nên mẹ nhõng nhẽo bắt ba con chở đi ăn những món mẹ thích. Mẹ còn muốn ăn chè Thái, ăn bột chiên, bánh tráng nướng...

Hồi mẹ vừa cấn bầu em là mẹ nghỉ làm luôn, mọi việc dồn lên vai ba con. Sáng nào ba cũng dậy sớm hơn một chút, sau khi làm vệ sinh cá nhân thì mới kêu mẹ dậy. Lấy đồ cho mình rồi lấy đồ luôn cho mẹ thay. Ba chở mẹ qua nhà bà cố, thả mẹ ở đầu đường rồi ba chạy đi làm. Không ngày nào là không quên dặn dò mẹ qua đường cẩn thận, ăn uống đầy đủ. Mẹ ở bên bà cố ăn ké cơm đến tận ngày sinh con. Mọi người ai cũng thương mẹ con mình cả. Mẹ hết ăn rồi lại ngủ. Ngủ mòn chiếu, ăn mòn nồi nhà bà cố con.

Chiều ba làm về là chạy qua rước Mẹ. Nếu siêng thì ba nấu cơm ăn. Mẹ rửa rau, kho thịt còn ba con ngồi hát cho mẹ con mình nghe. Ba hát hay nên mai mốt em của mẹ cũng phải hát hay như ba nhé. Nhiều khi ăn cơm xong là ba mẹ lại xách xe đi lòng vòng mấy con hẻm nhỏ để ăn hàng. Thời gian con nằm trong bụng là thời gian mẹ thấy nhẹ nhàng và yên ả nhất.

Hôm ăn gà rán xong thì đêm đó có cơn gò nhiều, 4h sáng thì mẹ vỡ ối. Mẹ vẫn bình tĩnh nấu được nước để tắm rồi mới cùng ba đến bệnh viện, chuẩn bị tinh thần để đón con. Mới sáng sớm mà bệnh viện vẫn đông. Ngày nào cũng có thật nhiều thiên thần chào đời con ạ. Mẹ vào phòng cấp cứu làm giấy tờ còn ba con chỉ được đứng nhìn ngoài cửa, sốt ruột và lo lắng. Mẹ nhập viện và vào phòng cách ly. May mắn ở ngoài kia bà ngoại và dì Vân cũng đã tới nên chắc ba con cũng đỡ lo nhiều.

Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Chị Trang khi mang bầu con gái đầu lòng.

6h sáng tới 11h trưa, hai mẹ con mình tự chống trọi với nhau, rồi được ra gặp người nhà là mẹ mừng lắm. Vừa nhìn thấy bà ngoại, ba con và dì Vân là mẹ rơi nước mắt, cứ nghĩ tủi thân phận đàn bà vượt cạn một mình. Lúc chưa đau, mẹ nhìn khắp phòng mấy chục giường chờ, bà mẹ nào cũng rên la, ôm bụng. Sinh được đứa con sao vất vả, đau đớn thế này...

Sau khi ăn, mẹ lại lên phòng. Ối vỡ nhiều mà cổ tử cung mẹ vẫn chưa mở được bao nhiêu. Mẹ lo cạn ối, con ngạt thì bác sĩ nói chưa tới 24h nên sẽ có cách can thiệp khác. Mẹ lại nằm chờ, lại nhìn những bà mẹ khác vật lộn với cơn đau của mình. Trong mẹ là muôn vàn lo lắng, căng thẳng, thấp thỏm không yên. Cuối cùng, khoảng 5 rưỡi chiều, bác sĩ đọc tên và chỉ định mẹ truyền thuốc kích đẻ. Nằm quấn mấy cái dây quanh bụng đo cơn gò của con mà mẹ khát nước khô cả cổ.

Rồi cơn đau đến. Bắt đầu là 10 phút/cơn. Mẹ ráng hít thở để không mất sức. Mồ hôi mẹ ra ướt gối. Mẹ chịu đựng những cơn đau như có ai cầm ruột mình mà vắt ngược vắt xuôi. Nhưng 2 tiếng đồng hồ trôi qua mà cổ tử cung vẫn chưa mở đủ để được vào phòng sinh con. Bác sĩ phải cho mẹ thở oxy khi mẹ thấy mình không thở nổi nữa. Rồi bác sĩ lại khám, lại tiêm cho mẹ 2 mũi, thuốc gì mẹ nghe mà không nhớ được gì cả.

Nhật ký đi sinh nghẹn ngào, đang rặn thì nhận được tin bị suy thai phải dùng móc kẹp lôi con ra, mẹ băng huyết ngay trên bàn đẻ

Những ngày tháng có bầu là những ngày tháng bình yên nhất đối với chị Trang. Nhưng sau ca sinh nở đầy thử thách, chị bây giờ cũng được hưởng hạnh phúc bên con gái nhỏ.

Đến 8h30 tối, mẹ xin mũi thuốc trợ đau vì không chịu nổi nữa. Bác sĩ đồng ý và chuyển mẹ vào phòng đẻ. Cô y tá đẩy mẹ lên bàn đẻ mà 2 chân mẹ run bần bật, không phải vì sợ mà là vì mệt, vì lạnh con ạ. Mẹ nằm đó, lại phải đợi. Mẹ lại nhìn xung quanh. Tiếng mấy cô hộ sinh, tiếng la của các bà mẹ, tiếng lẻng kẻng của dụng cụ va vào nhau ớn lạnh. Nhưng trên hết mẹ tập trung vào tiếng khóc của những em bé vừa chào đời. Mẹ cũng sắp đón được em của mẹ.

23h35 phút, cơn rặn đầu tiên kéo đến, bác sĩ hướng dẫn mẹ nhưng mẹ không biết cách. Mẹ xin lỗi con nhiều. Ối cạn, nhịp tim con giảm còn 80. Trong mơ màng, mẹ nhìn thấy quanh mẹ là 5-6 người, cả bác sĩ, cả nữ hộ sinh. Họ quyết định trợ sinh bằng kẹp. Mẹ chỉ nghe rẹt rẹt, loảng xoảng, tiếng bác sĩ và tiếng cô hộ sinh đang trên bụng mẹ giúp đẩy con ra.

23h55 phút ngày 16/2, con nằm trên bụng mẹ, ngoe ngẩy, mút tay. Chào mừng con gái nhỏ.

Nhưng hình như mẹ bị băng huyết, máu chảy ra ào ạt. Cô y tá mang 3 mũi tiêm tới nói với mẹ 'Chích thuốc băng huyết nha!'. Mẹ được tiêm vào tay và chân, mệt quá rồi nên chỉ biết nằm yên mà không hề biết rằng mình đang đối mặt với nguy hiểm. Rồi sau khi tiêm, bác sĩ truyền cho mẹ 2 chai nước, nói bổ sung máu thì mới tạm ổn được. Nhưng mẹ còn phải đợi hơn 1 tiếng đồng hồ các cô y tá mới khâu xong 22 mũi nơi cổ tử cung.

Gần 1h sáng, cô y tá mới khâu xong cho mẹ, lúc này mẹ mới xin được uống chút nước. Nhưng mới vừa thấm giọng là mẹ ói, ói cả lên người con. Bác sĩ nói do tác dụng phụ của thuốc. Rồi cuối cùng thì mẹ con mình cũng được đẩy ra phòng hồi sức. Sau cánh cửa là ba đang đợi, gặp nhau mà mừng mừng tủi tủi.

Chặng đường phía trước còn gian nan lắm, mẹ biết. Nhưng mẹ muốn viết lại ngày hôm ấy để biết con đã dũng cảm như thế nào. Con còn dũng cảm hơn nhiều lần như vậy nữa nhưng mẹ xin giữ những điều ấy cho riêng mình. Hãy luôn khỏe mạnh con gái nhé.

Mẹ yêu con!'.

Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!