Tôi rất sợ sẽ yêu anh!

Sống khỏe mạnh - 05/05/2024

Anh con nhà giàu, còn tôi chỉ là một người bình thường, gia cảnh, học vấn và còn nhiều điều khác nữa.

Tôi quen một anh chàng người Pháp gốc Việt qua trang kết bạn. Thực tế là khi anh viết thư làm quen không dùng những từ ngữ ngọt ngào như những bức thư khác gửi đến cho tôi. Tôi đã dùng vài nick ảo có hình ảnh các cô gái xinh đẹp chân dài, nhắn tin cho anh nhưng anh không trả lời lại. Đây chính là cách tôi lọc bạn để nói chuyện, xem anh chú trọng vẻ bề ngoài hay tính cách để tránh mất thời gian. Tôi rất vui khi anh không trả lời những bức thư giả danh đó.

Chúng tôi chủ yếu nói chuyện với nhau qua email, viết thư mỗi ngày. Vốn tiếng Việt của anh rất ít nên thời gian đầu chỉ nói vài câu, sau hai đứa chuyển sang nói chuyện bằng tiếng Anh. Anh chia sẻ với tôi nhiều thứ trong công việc, học tập, sở thích, tôi cũng thường gửi ảnh cho anh về những nơi mình đi nhưng tuyệt nhiên hai đứa chưa có hình ảnh gì về nhau, chỉ là những bức thư.

Sau gần 2 tháng, tôi nói muốn biết người nói chuyện với mình là ai. Anh bảo không có thói quen chia sẻ hình ảnh của mình với người khác, bạn thân anh cũng thế. Sau đó tôi viết một bức thư với nội dung: 'Nếu một ngày nào đó anh cảm thấy không thoải mái khi nói chuyện với em, anh có thể nói và em biết mình nên làm gì'.

Tôi rất sợ sẽ yêu anh!

Anh viết thư làm quen không dùng những từ ngữ ngọt ngào như những bức thư khác gửi đến cho tôi (Ảnh minh họa: Internet)

Vài ngày sau anh gửi hình cho tôi. Anh là một chàng khá trẻ và rất đẹp trai so với tuổi (anh hơn tôi 5 tuổi, nhưng nhìn tôi có lẽ già hơn anh nhiều). Anh nói thích những cuộc thảo luận của chúng tôi hơn là những bức ảnh, nó chẳng nói lên điều gì cả, điều đó làm tôi rất vui. Mỗi ngày, việc đầu tiên khi thức dậy của tôi là kiểm tra mail, vui mừng khi nhận được thư của anh gửi đến, cảm thấy buồn khi hôm đó không nhận được bức thư nào cả. Chúng tôi đã nói chuyện được gần 2 tháng rồi.

Rồi mẹ anh về Việt Nam, anh muốn tôi gặp mẹ anh nhưng không ép, anh muốn thế để tôi biết thêm về nhiều thói xấu của anh, nếu tôi không gặp coi như bỏ qua cơ hội khi biết những thói xấu mà anh chẳng bao giờ nói với bấy kỳ ai, ngoại trừ mẹ. Tôi đồng ý gặp, anh rất giống mẹ ở đôi mắt và mũi. Anh nhờ mẹ gửi tặng cho tôi một hộp sô cô la của Pháp. Trong suốt cuộc nói chuyện với bác gái, một người phụ nữ xinh đẹp và có học thức, tôi biết được nhiều điều về anh hơn. Anh là người tự lập, học giỏi, tính hơi thẳng, có một số điểm xấu. Anh là kỹ sư trong một hãng lớn của Pháp, thích nghiên cứu và tìm hiểu các khóa học trực tuyến.

Sau đó tôi gửi thư và cảm ơn anh về món quà. Đáp lại anh bảo xem đó là món quà trong suốt cuộc trò chuyện của chúng tôi vừa qua. Mẹ anh bảo đây là lần đầu tiên anh đề nghị mẹ gặp một cô gái. Anh cũng nói với mẹ là trên web có nhiều thư kết bạn làm quen nhưng không hiểu sao lại viết cho tôi. Mẹ hỏi hai chúng tôi đã có quyết định gì về tương lai chưa? Bác cũng nói rõ Việt Nam chỉ là nơi anh đến du lịch và tham quan chứ không thể sinh sống. Tôi trả lời trước mắt hai đứa vẫn là bạn và chia sẻ mọi thứ với nhau thôi.

Giờ tôi phải làm gì, tôi sợ khi nói chuyện với anh quá nhiều sẽ yêu anh thì sao. Điều đó liệu có phải xa vời quá không khi tôi và anh khác nhau một trời một vực về nhiều thứ, anh con nhà giàu, còn tôi chỉ là một người bình thường, gia cảnh, học vấn và còn nhiều điều khác nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!