Tôi 23 tuổi, hẹn hò với anh được 2 năm. Chúng tôi như là mắc nợ nhau thì phải vì từng yêu rồi chia tay 2 năm, sau đó quay lại đến giờ. Chúng tôi là tình đầu của nhau. Người yêu tôi hiền lành, không có những tật xấu như rượu bia hay hút thuốc, không lăng nhăng. Chúng tôi hiểu nhau, cùng sở thích và rất vui vẻ khi bên cạnh nhau.
Hơn nữa anh rất quan tâm và chiều chuộng tôi, chưa bao giờ lớn tiếng hay trách móc gì tôi kể cả khi tôi sai, bướng bỉnh. Chúng tôi chưa bao giờ cãi nhau, có giận hờn cũng im im, không thì nói ra rồi thôi. Cứ tưởng là đã tìm được người lý tưởng nhưng càng ngày tôi càng phát hiện ra nhiều vấn đề.
Thứ nhất, tôi cảm thấy mình đang yêu phải một người con trai mới tập làm đàn ông. Anh không có định hướng rõ ràng cho tương lai hai đứa. Ví dụ nếu cưới nhau sẽ ở đâu, nhà chung hay nhà riêng (mặc dù chúng tôi còn trẻ, chưa nghĩ sẽ kết hôn sớm nhưng tôi mong anh có định hướng rõ ràng). Tôi là người có chí cầu tiến, còn anh thì không. Tôi nghĩ anh thuộc dạng đàn ông vì gia đình nhiều hơn chứ không đặt nặng sự nghiệp (không biết như vậy là tốt hay xấu nữa).
Ảnh minh họa.
Thứ hai, trong vấn đề sinh lý, ngoài lần đầu tiên chúng tôi đi quá giới hạn cách đây hơn một năm (ngày đó tôi có cảm giác thăng hoa), từ đó tới nay tôi chưa một lần được tận hưởng cảm giác đó nữa. Tôi biết cả hai đều chưa có kinh nghiệm, nhưng thật sự bị ám ảnh rất nhiều trong quan hệ tình dục, không phải vì quá ham muốn mà vì sợ.
Kể từ sau lần đầu đó, tôi tự đi mua thuốc ngừa và chính tôi đề nghị sử dụng biện pháp ngừa, bởi tôi biết một là chia tay, hai là tiếp tục mối quan hệ này phải đi kèm với tình dục, tôi đã rất thất vọng về anh. Tình yêu đi kèm với tình dục, nhưng tôi nhận ra chúng tôi không hề suôn sẻ và hòa hợp được trong vấn đề này. Yêu anh, tôi không biết có phải mình đang quá mạnh mẽ mà làm đau chính mình hay không nữa.
Chưa hết, anh là một người rất lo cho gia đình, điều đó tốt, chứng tỏ anh hiếu thảo, nhưng tôi lại mang trong mình nỗi lo sợ, lỡ sau này anh không cân bằng được giữa cha mẹ và vợ thì sao. Gần đây tôi còn bị áp lực nhiều hơn bởi mẹ, người tôi rất tin tưởng trong cách nhìn người, mẹ cũng không chấp nhận anh.
Tiếp xúc được vài lần rồi nhưng lúc nào mẹ cũng nói tôi mà quen anh thì anh sẽ không lo lắng được gì đâu, sau này tôi sẽ khổ. Điều này làm cho niềm tin về tương lai tươi đẹp của hai đứa tôi càng ngày càng giảm. Hiện tại tôi rất mệt mỏi, không biết nên tiếp tục hay dừng lại. Tôi thương anh thật lòng nhưng cứ lo lắng cho tương lai rồi sẽ như thế nào.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!