Thư gửi chồng!
Em viết những dòng này cho anh khi vừa đi siêu âm về, con gái tròn mốc 17 tuần tuổi, rất mạnh khỏe và đáng yêu, con còn vẫy tay chào mẹ nữa. Em cảm nhận được con đang lớn dần từng ngày trong cơ thể mình và hạnh phúc vì điều đó. Em không mong sẽ có ngày anh cảm thấy hối hận vì đã rời xa em và con. Đã gần 1 tháng trôi qua kể từ khi em xách vali trở về nhà mẹ sau đêm anh đuổi và vứt đồ của em ra khỏi phòng trọ. Anh hài lòng với cuộc sống và sự lựa chọn của mình chứ?
3 năm yêu nhau, có những cuộc cãi vã, chia tay rồi lại bỏ qua cho nhau mà bước tiếp. Rồi từ khi biết em mang bầu Pitu, anh gần như thay đổi hoàn toàn, lấy lý do bận chạy xe chưa một lần anh ghé về thăm em mặc cho em vật vã với những trận ốm nghén một mình ở phòng trọ. Em buồn và thất vọng về anh khi anh chẳng có lấy một lối thoát cho em. Trong nỗi sợ hãi em trò chuyện với chị họ của anh, chị đã nói lại với bác. Cả nhà anh biết chuyện, cuộc đời em rẽ sang ngã mới.
Bố mẹ anh, cô chú anh thi nhau trách em tại sao chuyện lớn như vậy em không nói với anh mà đi nói với người ngoài. Em nuốt nước mắt không thể cất thành tiếng thanh minh: Anh biết nhưng không làm gì cả. Mặc cho những lời ra vào, đủ mọi áp lực đổ lên đầu, em chịu đựng nhẫn nhịn để đám cưới diễn ra nhưng chỉ trước đám cưới một ngày thôi, em phát hiện anh ngoại tình. Những bức ảnh anh ôm ấp, đi chơi với người con gái khác hiện lên ngay trước mắt em.
Em có thể chịu khổ nhưng không thể chịu được sự phản bội, ngoại tình (Ảnh minh họa: Internet)
Cảm giác trống rỗng xuất hiện được trấn an bằng tin nhắn của anh: Con đó có chồng con rồi. Em cho qua bởi ngày mai đám cưới sẽ diễn ra, anh sẽ chính thức là chồng của em, là cha của con em. Em cũng nói với anh: Em không tranh giành hạnh phúc của ai cả, nếu hết yêu em nhường. Vậy mà mọi thứ không như em nghĩ. Chưa đầy 3 ngày sau khi cưới, nửa đêm người tình của anh gọi điện cho em bắt em phải đưa máy cho anh nghe bằng được vì anh chặn số cô ta. Anh không nghe, cô ta nhắn tin chửi bậy vào số em, nói vì con mà anh phải lấy em, em đã cướp đi người đàn ông của cô ta. Người tình của anh còn nói con em đừng hòng ra đời bình an.
Vậy mà khi em nói lại với anh, anh chửi em, văng tục với em, kêu em ngu thì bị cô ta chửi, ai mượn em tìm hiểu làm gì. Thế nào nhỉ, anh đã là chồng em, qua lại với cô ta ngay khi em mang bầu, anh ăn ngủ với cô ta bỏ em khổ sở vật vã ở phòng trọ; vậy mà trước mặt cả nhà anh, anh chửi em đủ kiểu để thanh minh cho mình. Anh còn từ bỏ cả con để bảo vệ người đàn bà đó. Anh vẫn đi chơi đến 1 - 2 giờ sáng mới về mặc cho em ôm bụng ngồi chờ. Cuối cùng em đọc được tin nhắn trên Zalo cô ta chụp hình có thai với anh, anh hồ hởi vui vẻ.
Đỉnh điểm là đêm ấy, sau 15 ngày làm vợ anh đủ mệt mỏi, đủ đau đớn, anh gọi cô anh lên đuổi em đi, lúc đó là 2 giờ đêm. Em lấy anh khi cách xa gia đình gần 2000 km, giữa đêm tối em đi đâu về đâu? Nghĩ tủi phận mình, thương con, em cắn răng xin lỗi anh. Có người vợ nào phải xin lỗi khi chồng ngoại tình như em không? Nhưng anh nào có thương lấy mẹ con em, anh ném tất cả đồ của em ra ngoài đường, lạnh lùng và tàn nhẫn. Em cứ tưởng người lớn sẽ có cách giải quyết tốt nhất cho mối quan hệ đang trên bờ vực của chúng ta, đổi lại em bị chửi. Bố mẹ anh khuyên em chịu đựng, còn em suy sụp hoàn toàn.
3 năm yêu nhau em tin tưởng anh đến mức nghĩ rằng anh chỉ yêu mình em và chẳng ai thay thế được. Mối quan hệ công khai, em vẫn đi chơi với bạn bè anh, qua nhà anh ăn cơm như con cháu, không hiểu điều gì làm anh thay đổi. Nếu hết yêu rồi anh có thể nói, em chẳng bao giờ vì con mà níu kéo anh, anh thừa hiểu. Tại sao anh lừa dối em? Làm sao em có thể chung chồng, người chồng ngoại tình và chia sẻ tình cảm của anh với người khác? Làm sao em có thể tin vào mắt mình khi đọc được những tin nhắn ngọt ngào anh nói với người kia như vậy được. Làm sao em có thể sống với một người đã vì người đàn bà khác mà chửi rủa, mạt sát và từ bỏ cả con như anh nữa?
Em xách vali về rồi gọi điện xin phép bố mẹ anh cho thời gian về quê dưỡng thai. Em kính trọng bố mẹ anh và chưa bao giờ hỗn với họ nửa lời. Thế mà khi em đi, họ không hề hiểu cho em, không hề biết em rơi vào trạng thái tâm lý nặng nề thế nào. Họ đổ lỗi cho em là đứa lừa lọc con trai họ, hư hỏng. Em chẳng thanh minh.
Nếu cần em thì anh đã giữ em lại. Nếu thương con thì anh đã không đọa đày em trong tủi thân, nước mắt, những đêm dài mất ngủ. Còn bố mẹ anh nếu cần con dâu và cháu sẽ có cách giải quyết hợp lý chứ không bênh anh và từ mặt mẹ con em. Em có thể chịu khổ nhưng không thể chịu được sự phản bội, ngoại tình. Bây giờ em sống tạm yên ổn, bố mẹ yêu thương và hiểu em.
Từ khi về nhà mẹ đẻ, em chẳng còn mất ngủ vì chờ anh mỗi đêm, chẳng còn khóc lóc vì ở với chồng mà tâm trí chồng lại bên người khác, chẳng còn đau đớn khi nghe tiếng chửi rủa từ anh. Cũng may do anh không chịu đi đăng ký kết hôn nên em đi không ràng buộc gì, con cũng là con của em, sau này nó sẽ mang họ mẹ. Anh không xứng đáng được là bố của Pitu. Sau này mọi thứ về anh sẽ không bao giờ được nhắc tới trong tương lai của mẹ con em. Em hứa! Em chẳng mong sẽ có ngày anh cảm thấy hối hận vì lúc đó đối với em anh cũng như người xa lạ mà thôi. Bình yên nhé chồng cũ.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!