Em may mắn vì có một tình yêu đẹp

Sống khỏe mạnh - 11/24/2024

Anh kiên nhẫn, dịu dàng. Với em, không quan trọng anh làm ra bao nhiêu tiền, mà anh sẵn sàng dành cho em bao nhiêu phần anh có.

Đọc mục tâm sự, em thấy hầu hết là những câu chuyện hôn nhân tan vỡ, ngoại tình, gia đình không hạnh phúc. Vào đọc comment của mọi người, em càng buồn hơn khi thấy niềm tin, không biết từ bao giờ thành thứ hiếm hoi như vậy. Không ai dám tin còn những người đàn ông yêu thương vợ con hết lòng, chung thủy tuyệt đối.

Em viết những dòng này để cảm ơn ba mẹ, em gái, cảm ơn anh đã dành những tình cảm chân thành nhất dành cho em và để chia sẻ với mọi người, cuộc sống còn nhiều lắm những điều tốt đẹp.

Em và anh may mắn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, không phải quá giàu có, thậm chí có những khoảng thời gian phải vất vả mưu sinh, chắt chiu từng đồng nhưng ba mẹ luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho chúng em. Chúng em may mắn vì giữa cuộc sống vật chất khó khăn, bài học nhận được không phải là sức mạnh của đồng tiền mà là sức mạnh của tình yêu thương. Anh và em đều được dạy sống thành người có đạo đức, tình cảm và chân thành. Bố mẹ em yêu nhau từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, cùng nắm tay nhau đi qua những năm tháng kinh tế khó khăn và yêu nhau đến tận giờ.

Em may mắn vì có một tình yêu đẹp

Em và anh may mắn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc (Ảnh minh họa: Internet)

Ba làm cho em tin về một người đàn ông đường hoàng, chính trực, chung thủy với vợ, yêu thương con gái vô cùng, không bao giờ đặt nặng chuyện có con trai nối dõi dù bố là con một, bị họ hàng nói ra nói vào. Mẹ dạy em về cách đối nhân xử thế, dạy những bài học không giống với phần đông mọi người. Mẹ dạy em sau này sẽ yêu thương mẹ chồng bằng tình yêu dành cho mẹ, đừng giữ trong lòng khoảng cách mẹ chồng nàng dâu, dạy em không được so sánh 'anh thương mẹ anh hơn em' mà phải biết 'em yêu thương mẹ như anh'.

Khi xem phim, em nhớ mẹ từng hỏi: 'Nếu sau này người yêu con cũng bị tai nạn ngồi xe lăn, con làm gì'. Em trả lời : 'Sẽ yêu thương nhiều hơn nữa'. Mẹ bảo: 'Con người sống còn có tình nghĩa, bỏ nhau trong hoạn nạn, đáng trách vô cùng'. Em luôn tự hào về ba mẹ, dù cho ba mẹ không có nhà lầu, xe ga, smartphone, hàng hiệu. Ba vẫn chạy chiếc xe Dream cũ chở mẹ đi dạy mỗi ngày và dùng điện thoại cục gạch từ bao năm qua nhưng trong lòng em, ba mẹ luôn là thần tượng em ngưỡng mộ nhất. Em tin, trong lòng anh khi nghĩ về ba mẹ cũng như em đúng không anh? Giờ đây khi yêu anh, em còn thêm tự hào về ba mẹ anh nữa, về nhân cách mà em ngưỡng mộ rất nhiều.

Trước khi yêu anh, em cũng quen một vài người, nghĩ có lẽ cả cuộc đời này em chẳng tìm được chàng trai nào sống như mình. Đơn giản chỉ cần một người hiểu cho việc em hay đến các trung tâm trẻ khuyết tật, nhặt rác ngoài đường, dành tiền gửi để mua cho trẻ em Tây Bắc vài cái áo ấm thay vì mua đồ Tết cho mình. Em thường nghe nhiều người nói: 'Ba mẹ cho tiền để em lo ăn học chứ không phải để làm chuyện bao đồng'.

Mọi người trách em không biết yêu thương ba mẹ khi thành tích học tập trên giảng đường không quá tốt, nếu thời gian đó em để dồn cho việc học, em sẽ giỏi hơn. Chưa ai từng hiểu, từng suy nghĩ rằng em đang rất hạnh phúc. Em buồn lắm, có những ánh mắt nhìn em vừa cười khẩy khi nghe em nói: 'Nếu có người yêu em sẽ yêu thương gia đình người ấy như gia đình mình'. Họ vừa không tin, vừa bảo em ngu, vừa nghĩ em cố thể hiện thanh cao. Mặc kệ, em tin em sống đúng.

Rồi em gặp anh. Anh yêu thương em vô cùng, dành cho em những điều tốt đẹp nhất, yêu thương gia đình em như chính gia đình anh, xuất phát từ trái tim không phải vì lấy lòng hay chứng tỏ cho em thấy. Em cảm nhận được hết. Anh chưa từng la mắng vì những chuyện bao đồng em làm, dành thời gian để giúp em học tốt hơn. Em vô tâm, không biết quản lý kinh tế, hay giúp đỡ người khác nên thường túng thiếu, anh chưa từng mắng, thậm chí âm thầm gửi tiền vào tài khoản cho em, để em khỏi bận tâm lo nghĩ.

Anh kiên nhẫn, dịu dàng với em, luôn dành cho em những gì tốt nhất anh có. Lúc trước, em từng nghĩ, những người đi làm sẽ không còn tình yêu đơn thuần mà chỉ là sự tính toán, cân đo đong đếm. Yêu anh em mới đủ niềm tin rằng tình yêu tồn tại ở mọi hoàn cảnh. Bạn bè em bảo: 'Không ai cho không ai cái gì, con trai 26 tuổi chẳng yêu chay được đâu, cẩn thận đừng ngây thơ quá'.

Anh chưa từng có ý gì khác, luôn chủ động giữ gìn để em yên tâm học tập ngay cả khi em chủ động. Em biết, yêu nhau và cháy hết mình vì nhau thì dễ hơn yêu và giữ gìn cho nhau nhiều lắm. Em kể về những mối tình đã qua của mình, về những chuyến đi phượt, em từng ướm hỏi anh về chữ 'trinh' mà tất cả đàn ông đều quan tâm, anh chỉ bảo 'Anh tôn trọng quá khứ của em nên em không cần phải nói gì cả. Anh yêu em'.

Anh tốt quá làm em không dám tin anh lại có thể yêu một đứa vô dụng, không làm được tích sự gì như em. Sau thời gian yêu nhau, em vô tình biết được những năm tháng anh đi qua, lại càng tự hào về anh hơn nữa. Tự hào về cách anh từng sống, so với anh những việc em đã làm không có gì đáng kể. Em bất ngờ biết chừng nào khi con người bí mật, tốt bụng, nhiệt tình, cho đi không toan tính, bấy lâu em nghe kể trong những việc từ thiện, con người em âm thầm ngưỡng mộ dù chưa từng biết mặt lại là anh – chàng trai của em. Chứng kiến, nghe những người xung quanh kể lại, em càng cảm thấy mình may mắn vì hôm ấy đã quyết định tỏ tình với anh, để bây giờ tìm được một chàng trai mà em không bao giờ dám tin sẽ tồn tại trên đời.

Em còn quá may mắn khi mẹ anh yêu thương em không khác gì con gái và cả gia đình em đều quý anh như người con trai lớn trong nhà. May mắn vì ngoài khoảng cách địa lý hiện giờ, tình yêu của chúng em không còn rào cản gì nữa. Gia đình ủng hộ, nghề nghiệp ổn định, hai đứa vừa là người yêu vừa là tri kỷ nữa. Từ ngày yêu nhau đến giờ chúng em chưa từng giận nhau một lần nào. Em tin vào anh, tin anh sẽ luôn chân thành, không lừa dối hay phản bội em. Con đường mình sẽ đi còn khó khăn và vất vả lắm, em tin chúng em sẽ bên nhau, cố gắng sống trọn vẹn từng phút giây.

Có thể với mọi người, anh chỉ là anh chàng gàn dở, không chọn công việc lương cao, nhẹ nhàng ở thành phố mà lại chọn công việc vất vả, thu nhập trên mức trung bình ở quê nhưng em hiểu và ủng hộ quyết định của anh. Với em, không quan trọng anh làm ra bao nhiêu tiền, mà anh sẵn sàng dành cho em bao nhiêu phần anh có. Em yêu con người trách nhiệm trong công việc của anh và luôn mong anh hạnh phúc với những điều mình làm, lương tâm luôn thanh thản nhất. Trong mắt người khác, anh là chàng trai đi xe cùi, xài điện thoại bình thường, không có nổi cái ví tiền đường hoàng, không nhà cửa, không tham vọng làm giàu nhưng trong mắt em, anh là chàng trai tuyệt vời nhất.

Em thấy con gái có nhiều sự lựa chọn cho mình, có nhiều người trách số phận làm mình gặp phải người không tốt, sống bất hạnh. Thật ra em nghĩ nhân vô thập toàn, mình được quyền chọn một người dựa trên tiêu chí nào đó có thể là tình yêu của mình, tình yêu của người đó, ngoại hình, tiền bạc, tính cách…

Thông thường ta chọn một người vì điều A và sau đó người ta không có điều B để mà oán thán. Chọn anh ấy vì giàu rồi về đòi hỏi sự chung thủy nên hạnh phúc hay không là biết mình cần gì và hài lòng với điều mình có. Muốn nhận thì trước tiên phải biết cho đi, đừng toan tính, đừng vụ lợi, thật ra cho là đã nhận rồi. Cuộc sống còn rất nhiều điều tốt đẹp, quan trọng là ta có nhận ra hay không mà thôi.

Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!