Lạ: Cô bé được mệnh danh là 'siêu dị ứng'

Cần biết - 11/24/2024

Molly phải đeo găng tay 24/24, ngay cả khi đi ngủ, để giảm thiểu khả năng tiếp xúc với những vật có hại.

Ở tuổi lên 10, Molly Harrad là một cô bé dễ thương, lanh lợi, giống như nhiều đứa trẻ bình thường khác ở nước Anh. Nhưng thực tế mỗi ngày trôi qua của Molly là một cuộc vật lộn với số phận, bởi ngay cả những việc tưởng chừng đơn giản nhất như đi dọc theo một tấm thảm cũng có thể khiến cô bé chịu những đau đớn khủng khiếp.

Người 'siêu dị ứng'

Molly Harrad nở một nụ cười tươi vui và hạnh phúc khi gặp phóng viên tờ Daily Mail. Nụ cười như cho thấy nghị lực và quyết tâm của cô bé. Molly là một đứa bé đặc biệt. Ngay từ khi sinh ra, cơ thể cô bé đã rất nhạy cảm, tới mức có thể bị dị ứng nghiêm trọng nếu tiếp xúc với những thứ xung quanh.

Nếu ăn uống lung tung, cơ thể Molly sẽ phải chịu đau đớn dữ dội ở bên trong. Nếu chạm vào thứ gì đó, cô bé sẽ xuất hiện những vết đỏ phồng rộp. Molly bị dị ứng với nhiều loại thực phẩm, gồm mì ống, bánh mì, sữa, trứng, khoai tây, đậu nành, sôcôla, bánh sữa trứng và các món hạt.

Gần như mọi thứ có trong cuộc sống bình thường như xà phòng, dầu gội đầu, nhựa, cao su, máy móc, bụi và ngay cả nam châm cũng có thể khiến cơ thể cô bé xuất hiện những phản ứng cực kỳ nguy hiểm như sốc mẫn cảm và ngưng thở. Ra ngoài trời, cô bé bị dị ứng với cỏ, phấn hoa, đồng xu, bút chì, bàn phím máy tính và cả đồ chơi. Ngay cả những việc đơn giản như đi qua một tấm thảm cũng có thể khiến cô bé phồng rộp đôi bàn chân, hết sức đau đớn.

Lạ: Cô bé được mệnh danh là 'siêu dị ứng'

Cô bé 'siêu dị ứng' Molly Harrad (Ảnh: Dailymail)

Cha mẹ Molly, chị Louise Robson và anh Derek Harrad, đã nhận ra rằng con gái họ không được bình thường chỉ vài ngày sau khi ra đời. Chị Robson kể rằng mỗi khi cho Molly ăn sữa, cô bé thường khóc thét lên và đẩy chị lại. 'Con bé thét to tới mức Harrad đã chạy tới vì anh ấy nghĩ rằng có lẽ tôi đã đánh rơi con bé', chị Robson kể.

Dạ dày Molly bị sưng phồng và cô bé cũng rất hay ốm. Ban đầu triệu chứng được cho là những cơn đau bụng thông thường. Nhưng sau đó Molly bắt đầu phát triển làn da khô, đỏ và rất dễ phồng rộp.

Trong hai năm đầu đời, Molly được chẩn đoán là bị dị ứng sữa. Sau chuyến thăm tới một chuyên gia nghiên cứu thảo mộc, cô bé tiếp tục được phỏng đoán đã nhiễm hàng loạt bệnh dị ứng thực phẩm, gồm trứng, đậu nành, ngô và nhiều quả khác. Các phỏng đoán này đã được các bác sĩ xác nhận là đúng. Tình trạng dị ứng da được chẩn đoán sau khi cha mẹ Molly thấy rằng cô bé bị những vết lằn đỏ mỗi khi dùng tay trần chạm vào thức ăn.

Chưa có lời giải

Các bác sĩ không thể hiểu vì sao Molly bị dị ứng nghiêm trọng như vậy, nhưng họ cho biết rằng cô bé có lẽ đã không bị bệnh nặng tới vậy nếu sinh ra cách đây 100 năm. Nguyên nhân do Molly hầu như chỉ dị ứng với những thứ nhân tạo.

Do căn bệnh lạ, Molly đã thường xuyên phải nhập viện nhưng cha mẹ cô bé tin rằng con họ vẫn chưa nhận được những sự giúp đỡ cần thiết. Tại nhà riêng ở Herne Bay, vùng Kent, cha mẹ Molly đã tạo ra một nơi ở cực kỳ an toàn cho con gái. Họ cầm cố căn nhà để có tiền lắp sàn gỗ thay vì sàn thảm thông thường. Họ cũng thay bộ salon làm từ giả da bằng da thật và thậm chí còn thay cả xe hơi để nó có điều hòa và ghế da. 'Chúng tôi gần như phải loại bỏ tất cả những món đồ có vật liệu nhân tạo', chị Robson nói.

Lạ: Cô bé được mệnh danh là 'siêu dị ứng'

Ngay từ bé, Molly đã được bảo vệ cẩn thận đề phòng dị ứng (Ảnh: Dailymail)

Molly hiện đã có thể ăn chút rau và thịt nhưng thực phẩm chính của cô bé là bánh mì làm từ gạo và sữa gạo. Ở trường, Molly có tủ lạnh và máy nướng riêng cho bữa trưa, vốn được chuẩn bị bởi một người phục vụ riêng, để đảm bảo cô bé không tiếp xúc với bất kỳ thực phẩm nào có thể gây ra tình trạng dị ứng. Quần áo Molly được làm từ cotton 100% và cô bé luôn phải đi tất trong thời gian chờ người ta chế ra một đôi giày đặc biệt. Molly cũng phải đeo găng tay 24/24, ngay cả khi đi ngủ, để giảm thiểu khả năng tiếp xúc với những vật có hại.

Khi bị dị ứng, Molly phải tắm ba lần một ngày trong một dung dịch đặc biệt và phải bôi kem 6 lần một ngày. Cô bé cũng phải bôi kem steroid hai lần một ngày và uống một loạt thuốc để kiềm chế bệnh dị ứng. Dù vậy Molly vẫn chưa có thể sống một cách bình thường. Chị Robson kể rằng con gái mình chưa từng đi bơi cùng các bạn vì nước bể có clo. Molly cũng không thể lao ra nghịch tuyết vào mùa đông, chưa từng thử bánh sinh nhật và cũng không biết vị sôcôla là gì.

Robson cho biết gia đình chị đã trở nên tuyệt vọng trong nỗ lực giúp Molly sống một cách bình thường và đang cân nhắc việc chuyển tới Australia.'Con bé là một cô gái bình thường, một con khỉ nhỏ không thích màu hồng hoặc những thứ nữ tính. Nó thích bóng rổ, phim siêu nhân Power Rangers và thích chạy vòng quanh đùa nghịch, nhưng việc đó thật khó khăn với nó', chị nói về quyết định chuyển nhà  'Chúng tôi chỉ muốn thoát ra khỏi tình trạng tồi tệ này và có một khởi đầu mới, nơi nhà chúng tôi có bể bơi và Molly sẽ có thể học bơi trong cái bể đặc biệt đó'.

>> Xem thêm: Hỏi - đáp về bệnh dị ứng chung

Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!