Tâm sự

mình và chồng yêu nhau từ ngày học đại học,vì cv của 2 vc nên chúng mình ở cùng bme vợ. Mình chưa bao giờ phải suy nghĩ hay lo lắng về chồng con hay gia đình chồng, nhưng cái mình buồn nhất là bố mẹ mình!. Bố mẹ mình kết hôn sớm nên giờ dù lên chức ông bà rồi nhưng vẫn chưa đến 50t, bố mình thì cờ bạc, nợ nần khá nhiều, gia đình mình biết nhưng kệ k trả vì nợ bố gây ra bố tự trả, ngoài cờ bạc thì cũng có 1 chút gái, tính lại gia trưởng ra đường thì luôn nhỏ nhẹ dịu dàng với mọi người nhưng cứ về nhà thì như bị ma nhập, suốt ngày chỉ quát tháo, chửi bới đánh đòn mẹ, tất cả ráng xuống đầu mẹ, trong khi tiền thì mang về nuôi gia đình, từ cái nhỏ nhất cũng mẹ mà ra, cả gia đình nội ăn bám mẹ, nhưng bố thì k coi mẹ ra 1 cái thể loại gì. mẹ mình tính nhẫn nhịn vì gia đình cộng với yêu bố nên k bao giờ thắng nổi bố. Trong mắt mình từ bé đến giờ bố chỉ là thằng đàn ông bất tài vô dụng, tồi tệ, khốn nạn, bám váy mẹ, nếu k có mẹ thì bố mình đã chết đói đầu đường xó chợ chứ chẳng được nằm một chỗ mà có cái ăn như này! thương mẹ bao nhiêu thì hận bố bấy nhiêu, nói thì thất đức nhưng không ít hơn 2 lần mình muốn bố chết đi cho xong. mẹ mình thì yếu đuối, mù quáng, nói như nào cũng k chịu nghe lúc bị bố chửi bới hay đòi tiền, lúc xích mích chửi nhau thì lại quay ra nói rằng bố như này như nọ..khốn nạn v..v..v đc bố nịnh vài câu thì laii thôi lại quay ra nói với chúng mình là phải tôn trọng bố, rồi có gì là mang ra cho bố xem hết..v...v...vv nghe theo bố răm rắp cho đến khi lần tiếp theo bố đòi tiền, chửi bới, đánh,... rồi lại vòng quay lẩng quẩn như vậy, cả tuổi thơ của mình chìm đắm trong tiếng cãi chửi nhau, đánh nhau của bố mẹ như vậy. Đến giờ lạp gia đình rồi nhưng ra đường vẫn k ngẩng được mặt chỉ vì những câu hỏi: hôm qua bố mẹ lại đánh nhau à, bố có ở nhà không? Hôm nọ bố lấy... chưa trả tiền, nhà mày làm gì mà ầm ầm thế... cả khu phố giờ nhà mình có chém giết nhau cũng chẳng ai thèm can vì quá quen thuộc rồi. Giờ có con rể ở nhà bố k dám to tiếng nhưng vẫn tỏ thái độ với mẹ , chỉ rình con rể đi làm là chửi bới làm ầm nhà ầm cửa... mình dấu k cho chồng biết vì sợ làm mất hình ảnh của bố mẹ trong mắt chồng và gia đình chồng là gia đình nề nếp gia giáo bố mẹ chồng k để mình chê vào đâu được vì sự hoà thuận nhường nhịn, bố chồng mình là ng rất tốt. Thật sự chán ngán và thấy thương mẹ nhưng k biết phải làm thế nào, nhiều lần mình đã tự lên toà lấy đơn ly hôn về cho mẹ khuyên mẹ viết, nhưng đc 1-2 ngày quyết tâm rồi laii thôi. Cuộc sống cứ phải nghe tiếng chửi nhau của mẹ thật ám ảnh... thương mẹ! Sợ chồng biết được bố là ng tồi đến như thế, và cuộc sống của bố mẹ đã đang và vẫn khủng hoảng như vậy!

1 1

Thảo luận

Thương mẹ bạn thương cả bạn nữa. Con bạn thân mình cũng tình cảnh giống bạn. Đến nỗi nó còn sợ lấy ck vì sợ lấy phải ng giống bố nó
02/03/2018 09:02 Trả lời