"Có một thời chỉ muốn lớn thật mau, làm người trưởng thành, sống theo ý muốn. Bây giờ nhận ra trưởng thành rất cô độc. Hóa ra con búp bê bị hỏng, cây bút chì làm mất vẫn tốt hơn một trái tim vỡ và những người bạn đã vụt qua trong đời. Có một thời chỉ muốn đi thật xa, ngắm thế gian dài rộng, thỏa sức mình khám phá. Bây giờ nhận ra thế gian vốn chẳng yên ả. Chỉ muốn về ăn một bữa cơm nhà, nhìn giông bão sau cánh cửa đã lùi xa. Có một thời chỉ muốn kết bạn mới, nói cùng nhau về những điều xa lạ. Bây giờ nhận ra cuộc đời không phải là quá dài. Chỉ mong gặp lại những người thân xưa cũ, nghe lại những câu chuyện cũ xưa. Nhớ đến thắt lòng những con người đã không còn trên thế gian này nữa. Có một thời chỉ muốn được cô đơn, tưởng rằng sống không cần ai thương cả. Bây giờ nhận ra mình rất mong được đón đưa qua bộn bề phố xá. Trở về nhà, nghe mùi cơm chiều cuộn từ căn bếp nhỏ, mình pha trà - nhìn người ấy dọn cơm."

9 0

Thảo luận