Ở nhà chăm con ko làm ra tiền,ở chung "mộng chè". Mình vốn bị phong trong người ăn cá ngừ là bị nỗi mề đai ngứa ngáy đỏ hết cả người rất khó chịu, con thì bú mình. Mck mình vói vẫn biết chuyện đó. Nhưng bà 1 tuần đi chợ mua toàn cá ngừ về ăn ko thôi tuần ăn chắc 3 ngày cá ngừ tuần nào cũng vậy. Vì cá rẻ 🤣 hơn các loại cá khác. Trong khi mình cũng rán ăn nhưng con mình bú mình nên có khi bé ngứa gãi đỏ hết cả người bé. Mình cũng có nói với mck mình là cá ăn ngừ này ăn phong lắm, mình ăn con bú nó ngứa gãi tội nó . Vậy mà bà vẫn cứ mua cá ngừ về chất đầy tủ lạnh. trong khi thằng cháu mình nay 18 tuổi ở chung nhà với mình ăn cơm ko ăn cá nục với canh khổ qua . Lần đó vô tình mình nấu 2 món đó nó ăn nhưng ăn ít. Bà nói là nó ko ăn được. Vậy là bà ko mua 2 loại đó về nữa. Mình giờ chỉ mong tới ngày đi làm để tự kiếm tiền xài thôi. Vì ck mình đi làm bà cũng vắt sạch hết tiền của ck rồi.thấy cũng tội ck. Cháu nội nay 5 tháng bà rướt về từ hồi 4 tháng tới nay . Ko mua cho bé dc 1 bộ đồ mặc coi ntn. Lúc còn ở ngoại thì 1 tháng lên dc 1 lần, mối lần lên ko mua nỗi cho cháu 1 cái gì gọi là tình cảm. Mình biết mình nói vậy có nhiều mom nói mình là ỷ lại con mình đẻ thì mình nuôi nội già rồi còn bắt mua này mua nọ. Nhưng trong hoàn cảnh mình mới biết. Tiền ck mình đi làm đưa bà hết , mua cho cháu 1 bộ đồ vài chục ngìn thôi cũng dc mà mình đâu cần mua đồ gì cao siêu. Đến nỗi ck mình bệnh nói bà đưa tiền mua thuốc bà nói quên lên quên xuống . Rồi mới lấy thuốc củ của bà loại giảm đau đưa cho ck uống.

0 0

Thảo luận