Vợ chồng tôi cưới nhau khi vừa ra trường, cuộc sống còn chưa ổn định chút nào. Nhưng vì yêu nhau quá nên vẫn quyết định cưới. Khi cưới rồi, chúng tôi mới thật sự hiểu cuộc sống khó khăn biết nhường nào. Chúng tôi vất vả tới nỗi muốn sinh con cũng không dám vì sợ mình không đảm bảo được cuộc sống cho con, sợ con phải khổ.
Cả 2 lao vào kiếm sống, hết làm chính rồi lại làm thêm mà cuộc sống vẫn chật vật, vì hàng tháng phải trả tiền thuê trọ, rồi trăm nghìn thứ chi tiêu đắt đỏ nơi thành thị. Hơn nữa, quê của mỗi đứa một nơi nên đi lại cũng tốn kém và 2 bên gia đình cũng không hỗ trợ được gì nhiều.
Ra trường tôi làm nhân viên kho ở 1 cửa hàng điện tử điện lạnh, còn vợ làm kế toán của 1 doanh nghiệp nhỏ. Lương 2 vợ chồng chỉ ngót 9 triệu mỗi tháng, chi tiêu vừa đủ, không có tiền tích cóp. Là đàn ông trong gia đình, tôi không thể đứng nhìn cuộc sống thiếu thốn như vậy nên đã xin thêm suất tranh thủ đi giao hàng vào buổi tối của cửa hàng để kiếm thêm chút tiền lương.
Thêm việc đồng nghĩa với việc tôi không còn mấy thời gian nghỉ ngơi và ở cạnh vợ mình. Lúc đầu, nghĩ cũng hơi thiệt thòi cho vợ vì 2 vợ chồng lâu nay chẳng biết đến đi mua sắm hay đi chơi, thậm chí đi ăn hàng là gì. Vì mỗi ngày tôi đều trở về nhà lúc 10 giờ tối với bộ dạng bơ phờ sau 1 ngày mệt mỏi.
Chờ họ vào phòng được 15 phút, chắc ăn cả hai đã cởi sạch đồ rồi, tôi mới gõ cửa (Ảnh minh họa: Internet)
Thời gian đầu, tôi còn được vợ quan tâm, lo lắng chu đáo. Mỗi tối về đều có cơm canh tinh tươm và nước nóng để tắm, rồi hỏi han tận tình. Nhưng dần thì tôi cảm thấy mình như bị bỏ bê, còn vợ thì có chút thay đổi. Cô ấy thường xuyên ra ngoài, có những ngày tôi về còn chưa thấy vợ về. Khi tôi hỏi thì cô ấy nói: 'Đi có 1 tẹo mà cũng khó chịu, anh bỏ cái kiểu quản lý đó đi!'. Không muốn to chuyện nên tôi nhịn vợ.
Tôi làm thêm ca tối được khoảng 3 tháng thì vợ cũng nói sẽ đi làm thêm. Cô ấy nói sẽ đi bán bảo hiểm. Thật lòng tôi cũng chẳng muốn nhưng vợ nhất quyết đi nên tôi cũng chiều theo.
Thêm tiền lương được chút đỉnh thì vợ thả ga mua sắm, hết váy nọ áo kia, giày dép, mỹ phẩm… Khi tôi nhắc khéo vợ chuyện tiết kiệm để sinh con thì cô ấy cãi lại rằng, nghề của cô ấy là tư vấn, trông bên ngoài không đẹp thì khách ai còn muốn ngồi nói chuyện nữa.
Làm thêm chưa đầy 1 tháng mà thấy vợ đầu tư cho nhan sắc nhiều quá. Mỗi tối, cô ấy trang điểm rất đậm và thường xuyên diện những bộ váy áo sexy và những đôi cao gót ngất ngưởng rồi cầm theo túi đựng tài liệu, ra ngoài. Trông thật khó ưa. Hơn thế nữa, đã từ lâu tôi không còn thấy chúng tôi sống đúng theo nghĩa là vợ chồng mà giống 2 người cùng thuê trọ 1 phòng hơn. Có góp ý thì vợ bảo đang cố kiếm tiền để vun vén cho gia đình, tôi đừng đòi hỏi nhiều. Thấy tính cách vợ thay đổi nhiều, linh tính báo có chuyện đáng nghi, tôi quyết định theo dõi xem có phải vợ ngoại tình.
Hôm đó, hết giờ buổi chiều, tôi về nhà chờ vợ ở đầu ngõ. Chỉ hơn 10 phút sau đã thấy vợ diện đồ đẹp bước ra khỏi cổng đi làm thêm. Đi theo vợ được một đoạn thì thấy cô ấy vào gửi xe trong một siêu thị mini, rồi đứng chờ ai đó. Khoảng một lúc sau, vợ tôi leo lên một chiếc ô tô của ai đó. Tôi bám theo thì thấy họ đi vào nhà nghỉ. Nhìn cảnh này, tôi nóng mặt lắm rồi nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để bắt được quả tang rồi mới nói chuyện.
Chờ họ vào phòng được 15 phút, chắc ăn cả hai đã cởi sạch đồ rồi, tôi mới gõ cửa. Tưởng họ không mở, nhưng người đàn ông lại đó vẫn ra hé cửa bảo: 'Chúng tôi không có nhu cầu gì, mọi lần vẫn gọi điện trước mà sao hôm nay lên tận nơi?'. Nghe thấy 'mọi lần' tôi không còn giữ được bình tĩnh nữa, đạp cửa, đẩy người đàn ông đó và xông vào. Bên trong cô vợ quý hóa của tôi đang nằm gọn trên giường với bộ đồ lót màu đen trông rất sexy.
Tôi bắt được quả tang vợ ngoại tình, cứ tưởng cô ấy sẽ hoảng hốt quỳ xuống van xin. Nào ngờ, cô ấy điềm nhiên bảo người đàn ông kia: 'Anh đi ra ngoài trước cho vợ chồng em nói chuyện chút'. Sau đó cô ấy quay lại nhìn tôi và đanh mặt: 'Còn cả trò đi rình mò thế này cơ à? Anh có biết vì sao tôi ngoại tình không? Vì anh là chồng mà không đáp ứng được nhu cầu sinh lý, nhu cầu vật chất cho tôi. Thế thì sống với nhau làm gì nữa. Tôi không chịu được khổ anh hiểu không?'.
Chết điếng với những lời tuyên bố hùng hồn của người vợ ngoại tình, tôi không còn làm được gì, đến việc giơ tay tát vợ một cái tôi cũng không thể làm nổi. Cất bước ra về mà trong lòng đầy nhục nhã và đau đớn. Chắc chúng tôi sẽ ly hôn trong một hai tháng tới. Cũng tại tôi chọn lầm người nên mới rơi vào bước đường này.
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!