Sự phủ nhận
Khi được chẩn đoán lần đầu tiên, bạn có thể ở tình trạng khó tin hoặc thừa nhận sự thật rằng mình bị ung thư. Sự phủ nhận có thể trở nên hữu ích bởi vì nó có thể dành cho bạn thời gian để chấp nhận sự thực là bạn bị ung thư. Sự phủ nhận còn có thể cho bạn thời gian để cảm nhận một tương lai đầy hy vọng và tốt đẹp hơn.
Đôi khi, sự phủ nhận là một vấn đề nghiêm trọng. Nếu như sự phủ nhận kéo dài quá lâu. Nó có thể làm cho bạn từ chối phương pháp điều trị cần phải làm. Nó còn là một khó khăn khi mà những người khác phủ nhận là bạn bị ung thư, ngay cả sau khi bạn đã chấp nhận là mình có bệnh.
Những tin tốt lành là hầu hết mọi người (những người bị ung thư cũng như những người yêu mến và quan tâm đến bạn) đều hợp tác vì sự phủ nhận. Vào lúc bắt đầu điều trị, hầu hết mọi người đều chấp nhận sự thật là họ bị ung thư.
Khi bạn được chẩn đoán lần đầu tiên, bạn có thể ở tình trạng khó tin hoặc thừa nhận sự thật rằng bạn bị ung thư. (Ảnh minh họa: Internet)
Sự cáu giận
Một khi chấp nhận là mình bị ung thư, bạn có thể cảm thấy sự tức giận và trở nên sợ hãi. Thường là tự hỏi 'Tại sao lại là mình?' và trở nên tức giận vì:
- Căn bệnh ung thư
- Những người chăm sóc sức khoẻ cho bạn
- Những người bạn khoẻ mạnh và những người yêu mến bạn
Và nếu bạn là người sùng đạo, bạn có thể nổi giận, thậm chí với cả Chúa. Sự tức giận đôi khi đến từ những cảm giác không thể biểu hiện ra ngoài, ví dụ như sự sợ hãi, hoảng loạn, thất vọng, lo lắng hoặc tình trạng tuyệt vọng. Nếu bạn cảm thấy tức giận thì hãy đừng 'giả vờ' là mọi việc đều ổn cả.
Hãy nói với bạn bè và gia đình về nỗi tức giận của bạn. Hầu hết những lần đó, việc trò chuyện sẽ giúp bạn cảm thấy tốt lên rất nhiều.
>> Xem thêm:
Cảm giác người bệnh ung thư: Sợ hãi, lo lắng, căng thẳng
Cảm giác người bệnh ung thư: Mức độ đau đớn
Cảm giác người bệnh ung thư: Mất quyền lực và tự trọng
Cảm giác người bệnh ung thư: Buồn rầu và chán nản
Cảm giác người bệnh ung thư: Tội lỗi và sự cô đơn
Cảm giác người bệnh ung thư: Hy vọng
Hỏi đáp về bệnh ung thư vú
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!