Lúc nào tôi cũng bị ức chế, mệt mỏi với người chồng chẳng bao giờ chịu thừa nhận bản thân bị yếu sinh lý để còn đến bác sĩ thăm khám và tích cực điều trị. Tôi quen và yêu chồng tôi qua sự mai mối của một người bà con. Tuy là quen qua mai mối nhưng ngay từ khi gặp nhau, tôi và anh đã phải lòng nhau rồi. Hơn 1 tháng quen nhau và yêu nhau, tình yêu của chúng tôi chỉ dừng lại ở những cái nắm tay, những lần đi cà phê và những lời nói ngọt ngào. Chưa bao giờ anh đòi hỏi tôi phải 'vượt rào'. Tôi còn cảm ơn anh lắm vì nghĩ anh là người đường hoàng, chín chắn. Hẳn anh muốn giữ gìn cho tôi nên mới thế. Ngày lấy chồng, thấy tôi và anh đôi lứa xứng đôi, tôi còn tưởng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Đặc biệt, kết hôn song dù phải sống cùng với bố mẹ chồng trong một nhà nhưng tôi cũng được ông bà yêu thương nhiều lắm. Bố mẹ chồng luôn quan tâm đến tôi như con gái trong nhà. Ông bà cũng rất gần gũi với thông gia khi có bất cứ việc lớn bé đều qua thăm hỏi.
Nhưng cuộc sống thật sự chẳng bao giờ trọn vẹn và hoàn hảo. Ngay đêm tân hôn, vợ chồng tôi háo hức bên nhau. Song tôi và anh đều thất vọng thê thảm vì không làm cho nhau hạnh phúc! Nghĩ anh mệt mỏi sau những ngày tổ chức hôn lễ nên phong độ giảm sút, tôi cũng động viên anh nhiều lắm. Tôi nói hôm nay chưa được thì vẫn còn bao nhiêu ngày sau đó, chẳng phải 'cơm không ăn, gạo còn đó sao?'. Nhưng hôm đó, tôi cũng lờ mờ hiểu ra được một sự thật: Có khi chồng tôi bị yếu sinh lý cũng nên! Nhưng những ngày sau đó, tình trạng của chồng tôi cũng không được cải thiện là bao. Hầu như 7 tháng qua, vợ chồng tôi sống với nhau nhưng không có quan hệ tình dục. Lý do là vì chồng tôi không có nhu cầu gần vợ. Hơn nữa, 'cái đó' của chồng lúc nào cũng ỉu xìu. Ngoài lý do này, chồng tôi là người rất yêu thương vợ và có trách nhiệm với gia đình.
Tôi ngạc nhiên khi thấy chồng đã yếu sinh lý còn đổ vạ nguyên nhân cho vợ (Ảnh minh họa: Internet)
Nhiều lần, tôi đã động viên chồng đi khám xem sao nhưng chồng tôi một mực khẳng định anh bình thường. Anh còn nói, bình thường như vậy mà vào viện còn bị bác sĩ chửi cho vì có bệnh gì đâu mà khám. Nhiều lần, vợ chồng ân ái không được, anh còn giải thích rằng, nam giới ai cũng có một thời gian bị suy giảm chức năng tình dục. Vì thế, tôi cứ cố gắng đợi anh qua giai đoạn này xem thế nào. Thậm chí mới đây, khi ham muốn trong tôi trỗi dậy, tôi chủ động gần gũi chồng thì anh cũng rất chiều chuộng. Song trải qua hết các công đoạn nhưng anh vẫn trơ ra. Tôi tỏ ra thất vọng toàn tập nên dừng cuộc 'yêu'. Thấy vợ như vậy, anh bất ngờ quay ra nói vợ không ra gì. Anh nói: 'Cô đã lấy tôi thì chồng có như thế nào cô phải chấp nhận chứ không được tỏ thái độ rõ ra thế'. Rồi anh còn bảo: 'Tôi bị yếu sinh lý chính là do cô không biết chiều chồng'. Tôi ngạc nhiên khi thấy chồng đã yếu sinh lý còn đổ vạ nguyên nhân cho vợ. Tôi hỏi anh, tôi có can thiệp điều gì vào bệnh tình của anh đâu. Chẳng qua anh không chịu dũng cảm nhìn bản thân và tự nhận mình bị thế để đi khám và điều trị nên mới như vậy. Nghe tôi nói thế anh bảo tôi học đại học mà ngu. Anh nói đã bao giờ nghe đến chuyện do hoóc-môn của tôi tiết ra nên làm cho 'cái đó' của anh bị như vậy không.
Thật sự, mới trải qua 7 tháng cưới nhau nhưng vì vợ chồng không hòa hợp 'chuyện đó' mà tôi thấy cuộc sống thật ngột ngạt. Tôi bực mình quá cả nhà ơi vì những lời anh nói chỉ bao biện, không thuyết phục được tôi. Suốt cả tối qua tôi uất ức, tủi thân không tài nào ngủ được. Chồng tôi cứ ích kỷ, gia trưởng không nhận thức được bệnh, không chữa bệnh mà cứ như vậy thì tôi phải làm sao? Tôi phải làm thế nào để khuyên bằng được chồng đi khám đây trong khi bố mẹ chồng tôi giục giã chuyện bầu bí lắm rồi?
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!