Căn nhà nhỏ giữa vườn cây rộn rã hẳn lên. Đứa trẻ lên bảy về thăm ông bà đã làm thay đổi không khí cho cảnh nhà vốn hiu buồn. Ngay buổi chiều đầu tiên, ông đã vội vàng dắt cháu đi khoe. Cháu ngoại tôi đấy, nói chuyện rành rẽ lắm nhé. Con chào bác đi con! Cứ như cả xóm chưa từng thấy trẻ con bao giờ vậy.
Bà ngoại tự dưng siêng đi chợ, cứ y như hồi lũ con vẫn còn đông đủ ở quê. Bà mua về đủ thứ linh tinh mà đã lâu lắm rồi ông không thấy trong bếp. Bánh chuối chiên, đu đủ chín cây, bánh cam phủ đường… Không ai nói ra, nhưng cả ông bà đều cảm thấy những ngày xa xưa kia vừa trở lại…
Ảnh minh họa: Internet
Cháu lăng xăng, hết chọc con mèo đến giả vờ gâu gâu sủa phụ họa với con Vàng con Mực. Gà chạy nháo nhác trong vườn. Cháu bé bỏng, ngây thơ, biết nói những lời yêu thương, không ngại ngần hay trách cứ. Làn da mát rượi, đôi cánh tay nhỏ xíu quàng lên cổ ông trìu mến. Cái mùi sữa tắm, phấn thơm sao mà dễ chịu! Ông ngồi ôm cháu, thấy cuộc sống dường như đang tiếp nối, rõ rệt, tươi trẻ vô cùng.
Đứa trẻ làm cho ông bà xích lại gần nhau, làm cho mọi thứ giận hờn, bực bõ của tuổi xế chiều bỗng thành vụn vặt. Còn gì quan trọng hơn là suỵt nhau im lặng cho cháu ngủ, thay nhau quạt cho cháu trong một buổi cúp điện bất ngờ. Ông đi làm về, mua thêm lốc sữa tươi cùng mấy hũ yaourt. Bà đổ khay bánh bông lan, trứng gà nhà đẻ, tốt lành, không độc hại. Mùi thơm tỏa ra từ trong căn bếp bấy lâu chỉ quen quấy quá cho qua bữa.
Cháu về nghỉ hè, chỉ một tuần thôi. Ông chẳng buồn rời nhà sớm để tranh thủ uống ly cà phê như thói quen. Bà ít cáu gắt, chăm chút cho mâm cơm toàn những món mềm ngọt. Canh bắp cải hầm xương. Trứng chiên tôm giòn rụm. Trái cây được xé nhỏ, dằm sữa, để sẵn đấy...
Rồi thì ông cháu cùng đi câu cá, hớt bèo, tưới cây. Cháu nghịch, vặt xơ xác những bông đậu rồng biêng biếc tím trên giàn. Ông không nỡ la một câu nào. Cháu tung tăng chơi ngoài vườn, miệng hỏi không thôi. Tại sao cây nhãn không có bông hả ông? Tại sao xương rồng lại nhiều gai quá vậy? Đám mây kia có hình như lâu đài, ông nhỉ? Con cá vừa nhảy lên kia, nó có nhớ mẹ không vậy ông?
Mai cháu về lại thành phố, chuẩn bị… học thêm. Mùa hè qua nhanh đến thế ư? Ông vừa giận vu vơ, vừa xót cháu, lại thêm cảm giác thấy khoảng thời gian gần gũi còn lại sao mà vùn vụt. Dặn bà gói ghém cái này cái nọ, chuẩn bị thức nọ món kia. 'Cục vàng' đang vô tư duỗi chân ra ngủ. Hai người già khẽ khàng ra vào, mặt buồn rười rượi…
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!