Khổ ải bệnh tật
Nhớ lại những ngày tháng mệt mỏi, bệnh tật của mình chị Nguyễn Thị Mai, sinh năm 1969, trú tại 943 đường Ngô Gia Tự, phường Đức Giang, quận Long Biên, Hà Nội vẫn còn nguyên cảm giác sợ hãi về cuộc chiến với bệnh tật khốc liệt đó.
Chị Mai vẫn nhớ như in vào cuối năm 2004, cổ chị xuất hiện một u cục có kích thước khá to, thế nhưng do chủ quan, mãi đến đầu năm 2005 chị mới đi khám tại bệnh viện K thì tóa hỏa khi biết mình bị ung thư vòm họng.
Ngay lập tức chị nhập viện để mổ. Sau khi mổ xong, chị được xạ trị bằng máy gia tốc với dự định là 70 mũi. Thế nhưng, khi xạ trị được già một nửa thì chị Mai không thể chịu đựng nổi.
Trước khi xạ trị, sức khỏe Mai vẫn tốt, nhưng sau khi xạ trị, chị không ăn uống được bất cứ thứ gì, hơn nữa chị toàn ho ra máu, sức khỏe suy giảm rõ rệt đặc biệt do xạ trị quá nhiều nên chị bị cháy một phần thành họng. Chính vì vậy, sau khi xạ trị, do các dây thanh quản bị ảnh hưởng lên từ giọng nói ấm áp, truyền cảm, chị Mai dần dần nói giọng khác.
Vì sức khỏe quá yếu nên chị từ chối xạ trị, phần họng của chị bị viêm nặng, chị có uống thêm đủ các loại thuốc Tây nhưng không khỏi. Chị có đến tất cả các bệnh viện lớn như bệnh viện Lao, bệnh viện Tai – Mũi – Họng, bệnh viện 108… nhưng các loại thuốc gần như vô hiệu.
Lo lắng, gia đình làm thủ tục cho chị sang Trung Quốc chữa bệnh với hy vọng nước ngoài sẽ có phương pháp điều trị phù hợp với căn bệnh quái ác này. Khi sang đó, bác sĩ tiến hành chữa theo phương pháp truyền hóa chất đồng thời cho chị uống thuốc kháng sinh.
Chị Mai bảo, trước khi sang Trung Quốc chị đã mất giọng hoàn toàn, nhưng sau khi điều trị được 1 đợt, chị Mai đã nói được và sức khỏe có phần tiến triển tốt.
Chị Mai tâm sự về phương pháp tự chữa bệnh cho mình (Ảnh: Báo Đất Việt)
Tuy nhiên, vì truyền hóa chất vào người nên chị không ăn được, hễ ăn vào là nôn tống nôn tháo. Trước khi phát hiện bệnh chị Mai khỏe mạnh với 44kg nhưng tính đến khi sang Trung Quốc chị chỉ còn 36kg. Vì không ăn được nên chị xin về khi kết thúc truyền hóa chất đợt 1.
Trở về đến Việt Nam được mấy ngày thì chị lại khó thở. Khi bị khó thở, chị Mai lại tiếp tục được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện K. Tại đây, bác sĩ tiêm thuốc cho dễ thở nhưng vẫn không có tác dụng do vậy bác sĩ quyết định mổ khí quản cho chị để thở.
Chị Mai nhớ lại: 'Trong quá trình mổ khí quản, không biết họ tiêm cho tôi loại thuốc gì mà tiêm chưa dứt mũi, người tôi quắp giật, theo phản xạ tôi vội dứt hết thuốc truyền ra. Lúc đấy, tôi đã nghĩ mình đi vì cảm giác thứ thuốc ấy nó truyền lên não. Sau khi dứt thuốc truyền ra, tôi ngất xỉu, không biết gì'.
Sau khi tỉnh, chị thấy mình đang nằm điều trị tại bệnh viện K2. Bệnh tật hành hạ, thời gian điều trị kéo dài, lúc này mọi người đều nghĩ là chị không thể qua khỏi vì sức khỏe quá yếu. Thời gian chị nằm viện, lúc nào cũng có 4 người thân túc trực để có như nào thì đưa về lo hậu sự.
Thế rồi, đến gần tết 2006, cái năm mà trời rét thấu xương thấu thịt, do ở lại quá buồn và không muốn người thân phải túc trực ở đây mãi, chị Mai xin về. 25 Tết, chị Mai về, mọi người trong gia đình đã sẵn sáng tâm lý để chuẩn bị lo hậu sự cho chị. Lúc rời bệnh viện, chị Mai chỉ còn 27kg.
Vì không ăn được, nên trước khi ra về, bác sĩ mổ dạ dày cho chị ăn xông để sống được ngày nào thêm ngày đó. Thời điểm đó, đầu có chị Mai vẫn vô cùng tỉnh táo, nhưng khổ thay chị không thể đi được vì quá yếu, mọi sinh hoạt, vệ sinh cá nhân đều phải nhờ người khác.
Tự chữa bệnh cho mình
Chị Mai vô tình nghe được thông tin về người đàn ông bị cắt gần hết lá phổi mà họ vẫn sống tốt nhờ luyện tập Yoga. Tia sáng lóe lên, chị nhờ người hỏi địa chỉ tập Yoga. Lúc ấy, sức khỏe chị vẫn yếu, chị không thể tự đi lại được nên hằng ngày phải đi xe ôm đến câu lạc bộ Yoga ở đường Đặng Thái Thân để tập luyện.
Chị tập 1 tuần 3 buổi, vì khó thở nên đến chỗ đông không phù hợp, chị cố gắng học hết 20 buổi sau đó thì tự tập ở nhà.
Kiên trì tập luyện, dần dần chị đã tự đứng dậy được, bước được những bước nhỏ rồi đến bước lớn hơn. Vậy là từ một người nằm liệt giường, đến phần lưng còn bị thối cả thịt, nay chị lại có thể đi lại bình thường.
Chị Mai kể, khi đến với Yoga chị được làm quen với mọi người cũng bị bệnh, hỏi thăm kinh nghiệm và được một người bạn chỉ cho hai quyển sách 'tuyệt thực đi về đâu' và 'phòng và trị bệnh theo phương pháp Osawa'. Sau khi nghiên cứu, chị thực hiện ngay theo sách hướng dẫn, chị tiến hành ăn chay theo phương pháp số 7.
Được một thời gian, chị đến bệnh viện bỏ ống ăn xông ở dạ dày nhưng bác sĩ khuyên chị không nên bỏ. Tuy nhiên chị vẫn quyết tâm xin bỏ ra, về theo cách chữa bệnh của ông Osawa, ăn triệt để theo phương pháp số 7, được 100 ngày sau đó ăn mở rộng từ từ. Trong thời gian ăn theo phương pháp số 7, có chế độ nhịn ăn theo định kỳ 1 tháng 2 lần vào ngày trăng tròn và trăng non.
Thực hiện theo sách, chị thấy sức khỏe ổn định và quyết định theo phương pháp này dài lâu. Gạo lứt muối mè là nguyên liệu chủ yếu của phương pháp ăn chay này. Từ năm 2006 là chị theo phương pháp ăn chay dưỡng sinh, cũng từ lúc đó chị không đến bệnh viện nữa, chị vui mừng khi thấy sức khỏe của mình tốt hơn.
Mấy năm trời sống khỏe, đau đớn thay năm 2011 chị lại bị bệnh tật quật lại một lần nữa. Lúc ấy, người chị sốt 39 – 40 độ, cả gia đình bắt chị đi bệnh viện nhưng chị kiên quyết không đi và lại thực hiện chế độ nhịn ăn theo phương pháp của Osawa. Lúc bấy giờ, người thân ai cũng sợ, xe ô tô lúc nào cũng phải túc trực ngoài cửa để nỡ có sao thì đi cấp cứu.
Chị nhịn khô 3 ngày, không ăn không uống bất cứ thứ gì thì thấy không sốt nữa, sau đó nhịn thêm 4 ngày nữa. 4 ngày sau đó, chị kèm theo uống nước và uống nước tiểu của chính mình.
Sang đến ngày 8, chị uống nước gạo rang 1 ngày, ngày thứ 9 thì uống gạo lứt rang sơ, cứ cách 2 tiếng là uống khoảng 100ml. Mọi người trong gia đình ai cũng nghĩ rằng chị bị tâm thần nhưng cho đến khi chị khỏe mạnh trở lại thì mọi người mới mắt tròn mắt dẹt.
Tính đến nay đã 10 năm chị quên ung thư để sống, chị coi bệnh như bạn, sống với bạn thật hài hòa và chị cảm ơn người bạn đó đã đến thay đổi cuộc đời chị hoàn toàn.
Chị Mai bảo: 'Trước khi đến với Yoga, tôi chỉ nghĩ luyện tập để có sức khỏe nhưng khi đến với nó rồi tôi mới biết trong nó còn có cả tâm linh, nó rèn luyện con người thành một con người khác, tôi cảm thấy mình như được sinh ra 1 lần nữa'.
Theo chị Mai, nếu ai theo phương pháp này thì thật đơn giản nhưng đòi hỏi phải có nghị lực và lòng kiên trì, biến mình là bác sĩ tự chữa bệnh cho mình. Ăn dưỡng sinh, tập yoga – thiền định nó như kiềng 3 chân làm con người ta đẩy lùi được bệnh tật, trẻ hóa con người.
>> Xem thêm: Hỏi - đáp về bệnh ung thư vòm họng
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!