Dưới đây là những lý do khiến tôi thực sự yêu thích môn chạy: Mỗi bài học tôi rút ra có thể áp dụng cho cuộc sống của tôi. Có lẽ đó là lý do tôi tiếp tục cột dây giày chạy ngày này qua ngày khác. Ngay cả khi chạy đem đến cho tôi những giọt nước mắt. Bởi vì tôi biết ngay tại lúc đó tôi đã rút ra được một bài học. Tôi sẽ luôn biết ơn vì mình được học chạy.
5 bài học môn chạy đã dạy tôi:
1. Bạn phải vượt qua những khó khăn để có được những điều tốt đẹp
Đôi khi những bước chạy đầu tiên khó khăn tới mức tôi không thể tưởng tượng được làm thế nào để cán đích. Mỗi bước chạy là một cuộc chiến tinh thần và thể chất. Đó là quãng đường dài nhất. Vì lý do gì đi nữa, tôi vẫn tiếp tục chạy. Trước đây tôi lên kế hoạch chạy 15km nhưng cuối cùng tôi không thể sải chân đến 9km. Điều đó có nghĩa là trong khoảng một giờ chạy bộ, tôi đã làm tổn thương mình cả về tinh thần và thể chất. Nhưng một khi tôi đã lấy lại nhịp thở, tôi cảm thấy thật tuyệt. Nếu tôi dừng lại khi chưa cảm thấy tốt, tôi sẽ không bao giờ khiến nó tốt hơn.
Chạy bộ dạy ta nhiều bài học về lòng kiên nhẫn (Ảnh minh họa: Internet)
2. Bạn không nhìn vào chiều dài quãng đường
Nếu nghĩ đến quãng đường phải chạy, đầu óc tôi bắt đầu hoài nghi và suy nghĩ tiêu cực. Tôi bắt đầu thấy văng vẳng bên tai: Tại sao ta làm điều này? Quãng đường ấy là điều không tưởng! Mình có mắc bệnh 'tưởng' không, đừng ngớ ngẩn như vậy…
Thay vào đó, tôi tập trung vào đường chạy, đồng thời nghĩ về điều đã vượt qua. Khi quyết định chinh phục quãng đường dài 15km vào mỗi thứ 7, tôi dồn hết tâm trí ở 5km đầu tiên. Và thay vì để cho bản thân nghĩ về 10km tiếp, tôi tự nhủ: 'Chỉ còn 3km nữa, mình có thể làm được'.
Khi đạt mốc một nửa quãng đường, tôi không cho phép mình nghĩ rằng: 'Mày chỉ mới được nửa quãng đường,' thay vào đó tôi nghĩ: 'Bây giờ 1/3 quãng đường nữa thôi'. Tôi chia quãng đường thành nhiều quãng nhỏ hơn và cảm thấy hài lòng về quãng đường phía sau tôi chứ không phải trước mặt.
3. Bạn có một sức mạnh tiềm tàng bên trong
Đó là sức mạnh khiến bạn vượt qua những điều mà nếu không 'xắn tay' vào làm thì cả đời bạn chỉ nghĩ đến từ 'không thể'. Chính sức mạnh nội tại mãnh liệt bên trong là chìa khóa giúp chúng ta biến điều không thể thành có thể.
4. Bạn không cần so sánh, đánh giá hay lo lắng về người khác hơn mình ra sao
Khi chạy, hãy tập trung vào chính mình chứ không phải thành tích của người khác (Ảnh minh họa: Internet)
Tập trung vào chính mình. Tôi không bao giờ là người chạy khỏe nhất, nhanh nhất. Tôi đã học được rằng ai đó ngoài kia luôn luôn xét nét bạn, vì tập luyện quá nhiều, hay quá ít... Người duy nhất tôi có thể lo lắng chính là tôi. Khi chạy, cho dù trên máy chạy bộ ở phòng tập thể dục, một tuyến đường trong khu phố hay một cuộc đua với hàng ngàn người, tôi chạy cho chính tôi. Những người khác đang chạy cuộc đua của riêng mình. Hãy kệ họ và tập trung vào chính bạn.
5. Chạy là một cuộc hành trình không có đích
Cuộc sống cũng là một cuộc hành trình không có kết thúc. Trong suốt hành trình siêu marathon hơn 800km, một người bạn tốt nói với tôi: hạnh phúc đến và đi. Nỗi đau, tổn thương, niềm vui hay nỗi buồn cũng vậy. Thay vì theo đuổi hoặc tìm cách chạy trốn khỏi những cảm xúc đó, hãy để chúng đến và đi theo cách riêng tự nhiên nhất. Phần lớn kinh nghiệm hình thành trên con đường, còn kinh nghiệm về cuộc sống thay đổi ra sao hình thành sau khi tôi hoàn thành cuộc đua.
Khi bạn vượt qua đích của bất cứ cuộc đua nào, cuộc hành trình vẫn chưa kết thúc. Bởi vì có nhiều thứ đang chờ đợi bạn, dù tốt hay xấu. Chạy đã dạy tôi cách nắm giữ cuộc hành trình của chính mình. Nếu chạy là một cuộc hành trình, tôi không bao giờ muốn đạt đến đích. Bởi vì trong cuộc hành trình đó tôi rút ra những bài học về cuộc sống và tình yêu giúp tôi trưởng thành. Đó là hành trình khiến tôi cảm thấy mình còn tồn tại, thậm chí cả khi đau đớn.
>>> Xem thêm: Trắc nghiệm: Bạn nhìn cuộc sống như thế nào?
Dương Thảo (huffingtonpost)
Thấy hữu ích thì LIKE và SHARE ngay nhé!