Đợi chi em để đêm dài lắm mộng
Sợ gì hơn khi xa mặt cách lòng
Ấy vậy mà muốn tát cạn biển đông
Không gần gũi sao ăn đời ở kiếp
Dẫu biết rằng có tình chàng ý thiếp
Nhưng cuộc đời luôn đổi trắng thay đen
Và đôi mình cũng trước lạ sau quen
Do duyên số nên chân trời góc biển
Đã nhiều ngày ta im hơi lặng tiếng
Hay vẫn đang đợi nước chảy đá mòn?
Họ ngoài kia thì tình hết nghĩa còn
Anh và em là người dưng nước lã?
Vẫn yêu em không thay lòng đổi dạ
Muốn kề bên để chia ngọt sẻ bùi
Em nghe theo lời mật ngọt chết ruồi
Anh chỉ biết ngồi than thân trách phận
Anh nhớ em, nàng mặt hoa da phấn
Sợ em quên giá thú bất luận tài
Rồi một ngày mình đá nát vàng phai
Ai đau xót ngậm bồ hòn làm ngọt...
3 1