Mỗi người một số phận ai may mắn có được hạnh phúc, ai không thì nếm mọi đau khổ. Tôi không rõ mình sướng hay khổ, thật bế tắc. Chúng tôi lấy nhau cách đây 11 năm, lúc đó vì bồng bột chúng tôi đã quan hệ trước và có bé trước khi lấy nhau, nhưng khổ cho tôi là khi quan hệ lần đầu tôi không thấy máu trinh, nên tôi bị chồng tôi nghi ngờ, không thể biện minh hay nói gì được, nhưng chúng tôi vẫn lấy nhau. Nhưng từ đó chồng thi thoảng uống say lại đay nghiến làm tôi rất khó chịu, nhưng thôi lại vì con và vì bố mẹ mình nên tôi lại thôi, nhưng chồng tôi vẫn đối tốt với tôi cùng gia đình, nhưng rồi đến giờ hai mặt con thì tôi cảm thấy chồng không còn thương mình và các con nữa, chứ chả mong tôn trọng gia đình mình. Bây giờ chồng tôi có bồ, tôi khuyên ngăn, làm ầm ĩ lên, nhưng cũng chi vậy anh bảo tôi 8 năm trước là quá đủ với anh là quá đủ. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm và quá mệt mỏi, tôi muốn giải thoát cho mình, nhưng tôi biết Đi đâu, nhà Cửa dựng xây từ hai bàn tay trắng, tất cả đứng tên bố chồng. Nếu ra Đi tôi lại Đi không may chăng có 2 con. Tôi biết làm gì?
0 22