Hỏi đáp & Tư vấn sức khoẻ

Không muốn nghĩ nữa nhưng suy nghĩ cứ đeo bám, cảm thấy nặng đầu, chán nản mọi thứ là mắc bệnh gì?

Chào bác sĩ, em năm nay 20 tuổi, là nam, dạo gần đây em cảm thấy những việc mình làm có cảm giác xa lạ lắm, trong đầu em thường nghĩ không có cảm giác đi đôi với cử chỉ. Như những hành động thông thường: đi bộ, chạy bộ,.. thực tế em vẫn làm hai việc đấy rất bình thường theo một cách tự nhiên nhưng trong đầu em luôn nghĩ mình không có cảm giác đã làm hai việc đấy, như là trước giờ việc đó em làm theo tự nhiên, theo bản năng và không hề nghĩ đến. Em không muốn nghĩ nữa nhưng suy nghĩ cứ đeo bám em ạ, em cảm thấy nặng đầu, chán nản mọi thứ. Cho em hỏi em bệnh gì ạ?

Cảm thấy muốn chết đi, trong đầu hiện lên hình ảnh một cái chết có phải chứng trầm cảm hay rối loạn cảm xúc không?

Năm nay tôi 17 tuổi là nữ, từ nhỏ ba mẹ li hôn và nhìn thấy cảnh bố đánh đập mẹ. Bố mẹ li hôn khi tôi mới 5 tuổi và tôi sống với bà nội. Khi lớn lên tôi luôn không thích những lời mắng chửi quá đáng của bà, lúc nhỏ tôi có thể chịu đựng được nhưng khi trưởng thành tôi đã bắt đầu cãi lại và nói nhưng câu cực kì cay độc. Có lần bà đánh tôi, tôi đã không tự chủ được và cầm dao định chém bà, nhưng một người hàng xóm đã ngăn tôi lại. Lúc ấy tôi mới chợt tỉnh rằng mình sao lại làm như vậy. Càng lớn tôi càng hay cáu gắt, mỗi khi cáu gắt tôi thường ném những thứ xung quanh mình, đập đầu vào tường hoặc đấm mạnh tay vào tường. Tôi còn có một người bạn, tôi không biết là mình thích chơi với bạn ấy hay là không nữa. Mỗi khi chơi với nhau bạn ấy luôn kiểu ra lệnh cho tôi và luôn bắt những người khác đồng tình ý kiến hay sở thích của bạn ấy. Nhiều khi tôi phát điên nổi giận nhưng tôi lại không muốn to tiếng, nhưng bạn ấy bất chấp kể cả ở chỗ đông người mà mắng chửi tôi nhưng tôi cố nhịn để không gây ra xung đột. Càng về sau tôi càng có ý định muốn đánh bạn ấy cho tới khi bạn ấy cầu xin tôi. Mỗi khi tôi cãi nhau với bà nội hay với bố tôi, tôi sẽ có những suy nghĩ tự tử như treo cổ ở giữa nhà để sáng mai bà tôi dậy sẽ sợ hãi, hối hận vì sao lại không đối tốt với tôi. Tôi sẽ viết thêm một bức di thư nói về sự hận thù của tôi với bà, nói về những cái mà gia đình tôi đem lại sự uất ức cho tôi. Tôi muốn họ sợ hãi và hối hận cả đời. Hôm nay chẳng hạn tôi và bố tôi cãi nhau, bố đã lấy chân và tay đánh vào đầu tôi. Tôi đã điên cuồng gào lên, hét lên rằng ông ấy không có quyền đánh tôi, ông ta không nuôi tôi thì không được đánh tôi và bố tôi cũng nói là tôi chẳng phải con ông. Mẹ kế của tôi và 1 cô hàng xóm can bố tôi lại. Tôi khóc, tôi gào lên hết sức hét vào mặt ông ta, rồi tiếng khóc của tôi chuyển thành những tiếng cười. Tôi vừa cười vừa vò tóc rồi lại lấy tay đấm thùm thụp vào ngực mình, hai bàn chân thì vò vào nhau. Lúc đó tôi cảm thấy muốn chết đi, trong đầu hiện lên những hình ảnh những chi tiết sẽ được đề ra cho một cái chết. Rồi tôi lại nghĩ tới cảnh tôi giết ông ta, nó làm tôi thoả mãn vô cùng. Xong khi tôi nằm trên giường và không còn khóc nữa nhưng những suy nghĩ cầm kéo hay dao đâm vào người ông ta vẫn lặp đi lặp lại. Bỗng nhiên tôi lại nghĩ tới ông nội đã chết của tôi. Người duy nhất mà tôi cho là yêu thương chưa bao giờ mắng chửi tôi. Tôi muốn ông mang tôi theo, đừng cho tôi sống như thế này nữa, cái chết mới là sự giải thoát duy nhất cho tôi. Tôi mong bác sĩ hay ai đó hãy giải thích giúp tôi sao lại vậy, đó có phải chứng trầm cảm hay rối loạn cảm xúc không?

Bị chảy máu lúc đêm khuya là triệu chứng của bệnh gì?

Em năm nay 20 tuổi. Thấy mình giao tiếp không được tốt với mọi người, trong đầu ít vốn từ. Một vấn đề phải suy ngẫm thật lâu đọc thật nhiều lần mới hiểu, không sáng tạo không nhanh nhạy với những vấn đề người khác nói, tay chân cũng luống cuống phản ứng chậm. Hay quên có phải do hồi nhỏ bị ngã đập đầu xuống đất phía sau gáy có chấn động và choáng, quá khứ có nhiều điều tồi tệ khiến bản thân thu mình lại sống khép kín khó thể mở lòng với người khác, khá ít nói. Tai nghe cảm giác không rõ, mập mờ. Một lần gần đây nhất bị chảy máu lúc đêm khuya. Bác sĩ cho em hỏi, đó là triệu chứng của bệnh gì?

Muốn tự tử vì tự thấy quá mệt mỏi và khổ sở về cuộc sống phải làm sao?

Em năm nay 17 tuổi, giới tính nữ. Năm nay em cũng đi khám bác sĩ và được chẩn đoán là bị trầm cảm nhẹ và em có tiền sử bệnh động kinh. Nhưng càng ngày em càng thấy mình bị nặng hơn thế khi xem các triệu chứng của tâm thần phân liệt em thấy đúng với mình đến khoảng 90%. Em để ý thái quá về tất cả mọi thứ rồi tự suy diễn và tự lo âu. Nhiều lúc hành động của người khác không có ý gì em cũng tự cảm thấy tổn thương, em thấy mình bị nhạy cảm quá đáng. Lúc nào em cũng có cảm giác lạc lõng và bị bỏ rơi. em còn tự ảo tưởng với bản thân là em khổ sở, em bệnh tật, em bị áp lực từ bố mẹ rồi tự bắt mình diễn y sì như thế trước mặt bạn bè mặc dù bố mẹ rất thoải mái và quan tâm em. Cảm xúc em lẫn lộn và khó kiểm soát, nhiều lúc em nổi khùng với chuyện chẳng có gì, em chẳng thể nhớ được gì và lúc nào cũng ngồi suy nghĩ viễn vông và lo lắng liên tục về những chuyện không đâu. Việc suy nghĩ nhiều quá, để ý nhiều quá, và lo lắng nhiều quá làm em chẳng thể tập trung nổi, đầu em như muốn vỡ tung, em nhiều lúc muốn tự tử vì tự thấy quá mệt mỏi và khổ sở về cuộc sống mặc dù em có một cuộc sống rất tuyệt vời. Em hầu như không muốn ra ngoài và cũng chẳng dùng mạng xã hội. Em cứ dành thời gian để đọc đi đọc lại những truyện đã đọc rồi đến mức ám ảnh. Mặc dù sắp thi nhưng em chẳng có tí động lực nào cả, em cũng lười vệ sinh cá nhân. Xin bác sĩ hãy giúp em. Em cảm thấy mình bệnh hoạn đến mức đáng lo lắng. em xin cảm ơn.

Ngừng sử dụng thuốc trầm cảm bao lâu thì cho con bú lại được?

Thưa bác sĩ, con em sinh được 1 tháng thì em phải uống thuốc điều trị trầm cảm mức độ trung bình. Em dùng 20 ngày thuốc. Gồm kháng sinh và thuốc an thần. Vậy bác sĩ cho em hỏi em ngừng sử dụng thuốc bao lâu thì cho con bú lại được ạ. Em ngừng được 3 ngày mà vẫn lo lắng không dám cho con bú. Mong bác sĩ tư vấn giúp em ạ.

13 tuổi nhưng lại cao tới 1m53, làm thế nào để ngừng cao?

Chào bác sĩ. Năm nay em 13 tuổi nhưng lại cao tới 1m53. Em rất ngại khi tiếp xúc với mọi người.Bác sĩ có thể nào cho em ý kiến để em có thể mạnh dạn tiếp xúc với mọi người và chế độ ăn uống em phải làm sau. Em sợ là em sẽ rất cao nên em xin bác sĩ hãy cho em ý kiến về phải làm sau để ngừng tăng chiều cao. Xin cảm ơn bác sĩ.

Mắt không nhìn rõ là bệnh gì?

Thưa bác sĩ, cháu năm nay 13 tuổi là nữ giới xin tư vấn cho cháu là mắt cháu nhìn lên bảng thấy mờ mờ không nhìn rõ nên bác sĩ tư vấn.

Em hay bị ám ảnh bởi việc của quá khứ, dễ bị kích động, dễ khóc phải làm gì?

Em năm nay 12 tuổi, là nữ giới. Em hay bị ám ảnh bởi việc của quá khứ, dễ bị kích động, dễ khóc, ai mắng nhẹ, nhắc về quá khứ là cứ bị kích động, dễ khóc. Cho hỏi em bị như vậy có nguy hiểm không ạ ?

Hay tưởng tượng ra việc giết người cũng như cách để giết người có phải mác bệnh tâm thần?

Chào bác sĩ. Cháu năm nay 16 tuổi. Khoảng 2-3 năm gần đây cháu đột nhiên thích những cơn đau thể xác, giống như mỗi khi bị thương, cháu lại cảm thấy thích thú và thật sự tận hưởng cơn đau nhức thấm qua từng thớ thịt. Cháu hay tưởng tượng ra mùi hôi thối như xác chết. Cháu hay tưởng tượng ra việc giết người cũng như cách để giết người (cháu rất sợ bản thân mỗi khi thế ) và cháu đã có ý định tự tử khi còn học lớp 7 và đã tự tử hai lần nhưng không thành. Cháu cũng không cảm nhận được cảm xúc của người khác, không cảm thấy có lỗi khi làm mẹ cháu buồn, cháu cũng dần không cảm thấy sợ hãi. Cháu nghĩ bản thân đang dần vô cảm. Cháu nghĩ có thể mình bị mắc bệnh tâm thần, cháu không thể tâm sự với ai cả. Cô có thể nói cho cháu biết cháu có bị tâm thần thật không và đang ở giai đoạn nào cũng như cách trị liệu. Cháu xin cảm ơn ạ.

Thường nóng giận đập phá đồ, thích ở một mình mắc bệnh gì?

Chào bác sĩ. Dạo này con thường nóng giận đập phá đồ, thích ở một mình, luôn nóng và giận dữ lắm phải làm sao?

Lúc nào em cũng cảm thấy mình đang bị bệnh nguy hiểm về thần kinh nhưng lại không giải thích rõ được là bệnh gì?

Chào bác sĩ. Em là nam, năm nay 25 tuổi, em đang nghi ngờ mình bị bệnh rối loạn lo âu vì sợ bị mụn, sợ bị stress, sợ bị mắc bệnh thần kinh, sợ bị gầy người, em luôn có những ý nghĩ vô lý hoang tưởng lặp đi lặp lại trong đầu liên quan đến những vấn đề này, như là khi chú ý đến nhịp thở, nhịp nháy mắt và cảm nhận thấy mình thở mình nháy mắt sẽ bị khó chịu, bị stress và gây gầy người, gây mụn, khi có những dòng suy nghĩ vẩn vơ bình thường không đúng thực tế đến trong đầu 1 cách ngẫu nhiên vì tự nhiên nghĩ ra như làm các hoạt động bình thường như đi lại, vận động, chạm tay vào bàn, v.v... sẽ bị mụn, em biết nó là suy nghĩ không đúng thực tế, em không lo hoang tưởng như vậy mà em có nổi lên 1 sự lo sợ là khi những dòng suy nghĩ này xuất hiện là không bình thường là sẽ làm khó chịu, sẽ làm bị mụn, nói chung em luôn tự lo sợ, tự bị áp lực với những thứ bình thường đến 1 cách tự nhiên và liên tục khi mình chú ý đến hay nghĩ đến như chú ý đến hơi thở, nhịp nháy mắt, những dòng suy nghĩ hỗn tạp vẩn vơ trong đầu liên quan đến mụn và stress, mỗi lần chú ý đến hay nghĩ đến những thứ này em lại cảm thấy khó chịu, rối loạn dù nó là hoạt độnh bình thường mà khi người ta chú ý đến hay tự nhiên nghĩ đến người ta thấy hoàn toàn bình thường làm em cứ bị khó chịu liên tục, lúc không nghĩ đến quên đi thì vẫn thấy phập phồng hồi hộp, mặt nổi đầy mụn, vì em đọc mạng internet nhiều về rối loạn lo âu, bệnh thần kinh, stress có thể gây mụn, em lại càng lo sợ, bình thường em quên đi không nghĩ đến thì em thấy bình thường nhưng cứ khi nào nổi lên dòng suy nghĩ mình đang bị stress, đang bị khó chịu liên tục sẽ bị mụn, bị gầy người vì có những suy nghĩ hỗn tạp không đứng thực tế ở trên trong đầu về mụn, bệnh thần kinh , stress, em lo sợ là vì mình bị bệnh, suy nghĩ như vậy đến là không bình thường, người bình thường không có suy nghĩ như vậy suy nghĩ như vậy đến là gánh nặng làm khó chịu, làm nổi mụn, em lại phải tự suy nghĩ, phân tích trấn an bản thân là những suy nghĩ như vậy đến khi mình nghĩ đến là bình thường, không phải bệnh thần kinh, không làm khó chịu, không làm bị mụn, mình không hoang tưởng, 1 lúc sau khi em trấn an suy nghĩ này lại đến em lại cảm thấy lo và không còn chắc chắn về sự trấn an của mình nữa dù vẫn ý thức được suy nghĩ như trên là không đứng thực tế, em lại cảm thấy khó chịu, rối loạn, ức chế, không chấp nhận và tự hỏi sao mình lại có suy nghĩ này. giá như không tự nhiên nghĩ đến nó, em lại phải tự trấn an, tự phân tích là suy nghĩ này là hoang tưởng, nếu em không trấn an là lại nổi lên 1 dòng suy nghĩ hoang tưởng đe dọa khác là không phân tích là mình không hiểu rõ nó là mình sẽ lại bị rối loạn, khó chịu, gầy người, mọc mụn, em biết vô lý không phải như thế và bỏ qua không nghĩ nữa thì nó lại tự nhiên đến trong đầu 1 cách thấp thoáng khi em tự nhiên nghĩ đến và lại nổi lên sự lo sợ có suy nghĩ này khi nghĩ đến là bệnh, là không bình thường, người bình thường không có suy nghĩ này, có suy nghĩ này khi nghĩ đến sẽ làm khó chịu mà không thể cưỡng lại, sẽ làm gầy người, mọc mụn, cứ thế em bị vòng luẩn quẩn gây mệt óc và ảnh hưởng đến cuộc sống, mặt thì nổi đầy mụn do stress.... tương tự như vậy khi đang bình thường không bị khó chịu vì không nghĩ đến hay nghĩ đến nhưng em kiểm soát được và thấy bình thường , em lại nổi lên những suy nghĩ thắc mắc mình có đang làm gì để bị mụn không nhỉ, mình có đang bị khó chịu liên tục không nhỉ, mức độ stress hay khó chịu như thế nào thì đủ gây mọc mụn và giảm cân nhỉ, rồi cứ có suy nghĩ này xuất hiện thì lại cảm thấy phân vân suy nghĩ, bỏ qua thì không an tâm chấp nhận sẽ bị mụn, cứ nghĩ đến liên tục như vậy sẽ gây phân vân, lo lắng, stress, bị mụn .. em thấy những suy nghĩ này thừa thãi và muốn bỏ qua nhung khi bỏ qua em lại nghĩ đến nó bất chợt thoáng qua và ý nghĩ lo sợ lại tới như vậy là bất bình thường, như vậy gây khó chịu liên tục, gây mọc mụn, em lại phải suy nghĩ phân tích để trấn an bản thân, nào là rối loạn lo âu là gì, lo âu như thế nào là bình thường, lo âu như thế nào là bệnh lý, là đủ gây mụn, người khác có suy nghĩ như mình không, có căn bệnh mà quên đi thì không sao mà chú ý đến, nghĩ đến là khó chịu không, sao khoa học không nhắc đến, rồi càng suy nghĩ, càng thấy khó hiểu, càng thấy trìu tượng và đau đầu, không muốn nghĩ nữa bỏ qua thì bứt rút khó chịu, lại thấy ám ảnh lo sợ hồi hộp về căn bệnh quên không chú ý thì không sao mà chú đến là khó chịu rồi lạo rơi vào vòng luẩn quẩn. em muốn chữa bệnh nhưng lại đang không sống ở Việt NAM, em sống ở thụy sỹ và muốn hỏi các các bác sỹ em bị bệnh gì, lúc nào em cũng cảm thấy mình đang bị bệnh nguy hiểm về thần kinh nhưng lại không giải thích rõ được là bệnh gì, nó trìu tượng quá, em bị gần 7 năm nay rồi, em có cảm giác đây là căn bệnh ngẫu nhiên nghĩ ra là chú ý đến là khó chịu, khi quên di làm việc khác thì không sao, bị rồi thì nó cứ kè kè trong đầu gây hồi hộp, sợ sết , sẽ luôn gây stress , sẽ luôn gây mụn và không bao giờ chữa khỏi được, mãn tính, trừ khi xóa ký ức thì chữa được. nếu có thể em muốn hỏi các bác sĩ giá cả 1 buổi tư vấn trị liệu tâm lý qua skype ở trung tâm của mình là bao nhiêu, tại em ở nước ngoài không đến tận nơi được và chữa thông qua gọi điện thì mất nhiều tiền điện thoại quá không dc. Kíinh mong các bác sĩ cho em 1 phản hồi , xin lỗi vì em viết quá dài nhưng em chỉ muốn giãi bày hết căn bênh khó chịu trong người mình, vì nó mà em bị ảnh hưởng cuộc sống, học hành, công việc quá nhiều.

Từ khi cháu lên lớp 9 bắt đầu vào học kì 2 cháu nhận ra mình bị trầm cảm, lúc đó cháu rất sốc cháu phải làm sao?

Cháu là nữ, 15 tuổi. Từ khi cháu lên lớp 9 bắt đầu vào học kì 2 cháu nhận ra mình bị trầm cảm, lúc đó cháu rất sốc, cháu hay khóc 1 mình khi không có ai nhưng lúc có nhiều người thì cháu cố tỏ ra bình thường nói chuyện hài hước, cháu không muốn ai biết cháu bị trầm cảm cháu nghĩ đến tương lai, ước mơ của cháu mà cố gắng thoát khỏi bệnh trầm cảm. Sau 6 tháng cháu phát hiện mình không còn hay khóc thầm nữa, cháu đã vui vẻ lên và yêu cuộc sống hơn với lại cháu thấy tính cách mình thay đổi ý ạ, tự tin hơn, dũng cảm, tự lập hơn, nói nhiều hơn, thích ra ngoài giao tiếp với mọi người hơn. Cháu thấy lí do là cháu chuẩn bị vào lớp 10, năm nay cháu không được giấy khen, mẹ mắng cháu do cháu chơi điện thoại, còn bố cháu không nói gì cháu rất sốc, tưởng bố sẽ mắng, đánh cháu cơ và cháu nhận ra bố mẹ không còn quan tâm mình nữa vì em cháu đã rất học giỏi, ngoai ngoãn rồi. Cháu quyết định tự lo cho bản thân mình, tự lập vì tương lai phía trước của cháu, cháu chẳng cần bố mẹ quan tâm nữa. Cháu muốn hỏi bác sỉ là Suy nghĩ của cháu có phải là trưởng thành, đúng đắn không ạ và cháu có phải đã thoát khỏi bệnh trầm cảm do sự cố gắng của bản thân không

Hay bị tức giận khi ai đó thường xuyên đề cập tới chủ đề liên quan tới nhược điểm của bản thân là đang mắc bệnh gì?

Chào bác sĩ. Em hiện tại 19 tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường đại học. Em sống ở trọ cùng với những bạn khác. Và hiện nay em thường xuyên cảm thấy mình hay bị tức giận khi ai đó thường xuyên đề cập tới chủ đề liên quan tới nhược điểm của em. Những lúc đó em thường bỏ đi để lấy bình tĩnh, em không biết là mình không đúng hay phải làm như thế nào. em mong bác sĩ hồi đáp sớm nhất. Cám ơn bác sĩ.

16 tuổi, ít tiếp xúc với người khác, hay căng thẳng, bực bội vô cớ có phải bị bệnh trầm cảm không?

Chào bác sĩ, em có một đứa em họ năm nay nó 16 tuổi, nó là nữ, nó có những biểu hiện lạ như thích ở trong phòng một mình ít tiếp xúc với người lạ, dạo gần đây hay bị nhức đầu ( ít thôi), cảm xúc nó không ổn định lắm lúc thì vui lúc thì buồn , hay mệt mỏi hay quên hay bị căng thẳng, ăn nhiều, đôi khi nó có cảm giác buồn bã, chán nản đôi khi nó có cảm giác bực bội vô cớ, đôi khi nó ăn không ngon miệng luôn cảm thấy người khác phiền phức khi nói hoặc hỏi han, hoặc quan tâm đến nó, nó luôn im lặng không muốn nói chuyện với ai, nó không thích ai làm ồn khi nó ở một mình, khi nó giận lên thì không thể kìm chế cảm xúc, nó luôn muốn đánh những người la rầy nó ( chỉ cần la nhẹ nó một câu là nó muốn tức giận). Em nghi ngờ nó bị trầm cảm có phải vậy không ạ hay nó bị gì khác ạ?

Cảm thấy mình bản thân mình rất vô dụng không làm được

Chào bác sĩ. Em cảm thấy mình bản thân mình rất vô dụng không làm được trò trống gì, các bạn em cái gì cũng làm rất giỏi còn em thì chả làm được gì ra hồn, em rất thất vọng về bản thân, nhiều lúc em còn suy nghĩ mình sinh ra để làm gì, bác sĩ có thể tư vấn em vượt qua cảm giác này với ạ.

Nếu dùng thuốc an thần lâu có việc gì không bác sĩ và có để lại hậu quả không ạ?

Chào bác sĩ. Nữ 19 tuổi, nếu dùng thuốc an thần lâu có việc gì không bác sĩ và có để lại hậu quả không ạ?

Bé bị teo não vùng trán đỉnh hai bên và có dịch trắng có nguy hiểm không?

Thưa bác sĩ. Con trai tôi mới sinh được hơn một tháng. Và cháu bị suy hô hấp cấp. Khi đi xuống viện nhi tw khám điều trị cháu có khỏe lên. Và bệnh viện có giấy hẹn sau một tháng khám lại tại khoa thần kinh. Và họ cho con trai tôi chụp cộng hưởng từ. Và lấy máu để làm xét nghiệm. Sau khi chụp cộng hưởng từ kết quả mọi thứ đều bình thường nhưng kết luận lại ghi bị teo não vùng trán đỉnh hai bên và có dịch trắng. Vậy tôi xin hỏi bác sĩ có cách nào cứu con trai tôi không và con trai tôi phẫu thuật được không và thời gian phẫu thuật là bao lâu. Sau có để lại di chứng gì không.

Con rất thích cởi hết quần áo khi đi ngủ nhưng nếu vậy thì có sao không?

Con muốn hỏi Bác sĩ về việc con rất thích cởi hết quần áo khi đi ngủ nhưng nếu vậy thì có sao không ạ?

Thất vọng vô cùng khi biết trượt đội tuyển, muốn chết và không thể chịu đựng thêm phút giây nào nữa, cháu phải làm sao?

Cháu năm nay học lớp 10Học kì 1 cháu được học sinh giỏi nhưng sáng kì hai phải học thêm lớp bồi dưỡng toán nên kết quả cháu giảm sút. Cháu càng thất vọng kinh hoàng hơn khi biết cháu rớt đội bồi dưỡng và do đó mà thi học kì cháu rất thấp. Cháu không có tâm trạng để học tiếp nữa. Cháu khóc rất nhiều. Khoing ăn gì chỉ uống nước. Cháu không ngủ mấy ngày rồi. Cháu sợ ba mẹ buồn lắm nhưng cháu khôn biết làm gì cả. Cháu không biết giải thích với ba mẹ thế nào cả. Cháu chỉ ngồi cà đầu lưỡi vào răng tạo cảm giác đau đớn cháu mới thấy thoải mái. Cháu muốn cắn đầu lưỡi, cháu muốn dằn vặt bản thân mình vì quá ngu ngốc. Cháu hối hận vì tham gia thi học sinh giỏi . Cháu hối hận vì sợ xấu hổ mà khoing chịu lộn thi học kì. Cháu đau bụng, nhức đầu lắm. Cháu cũng buồn nộ nữa nhưng cháu không thể chịu đựng được nét mặt của ba cháu. Cháu buồn lắm, cháu hối hận, cháu không muốn ăn gì cả và cháu rất muốn chết đi nhưng cháu thương ba mẹ vì cháu chưa làm trọn đạo lí. Cháu ghét bản thân mình, cháu ... cháu ... cháu không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa

Thất vọng kinh hoàng hơn khi biết rớt đội bồi dưỡng, muốn chết đi và không thể chịu đựng giây nào nữa phải làm sao?

Chào bác sĩ. Cháu năm nay học lớp 10, Học kì 1 cháu được học sinh giỏi nhưng sang kì hai phải học thêm lớp bồi dưỡng toán nên kết quả cháu giảm sút. Cháu càng thất vọng kinh hoàng hơn khi biết cháu rớt đội bồi dưỡng và do đó mà thi học kì cháu rất thấp. Cháu không có tâm trạng để học tiếp nữa. Cháu khóc rất nhiều. Không ăn gì chỉ uống nước. Cháu không ngủ mấy ngày rồi. Cháu sợ ba mẹ buồn lắm nhưng cháu không biết làm gì cả. Cháu không biết giải thích với ba mẹ thế nào cả. Cháu chỉ ngồi cà đầu lưỡi vào răng tạo cảm giác đau đớn cháu mới thấy thoải mái. Cháu muốn cắn đầu lưỡi, cháu muốn dằn vặt bản thân mình vì quá ngu ngốc. Cháu hối hận vì tham gia thi học sinh giỏi . Cháu hối hận vì sợ xấu hổ mà không chịu lộn thi học kì. Cháu đau bụng, nhức đầu lắm. Cháu cũng buồn nữa nhưng cháu không thể chịu đựng được nét mặt của ba cháu. Cháu buồn lắm, cháu hối hận, cháu không muốn ăn gì cả và cháu rất muốn chết đi nhưng cháu thương ba mẹ vì cháu chưa làm trọn đạo lí. Cháu ghét bản thân mình, cháu ... cháu ... cháu không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa.